settings icon
share icon
Câu hỏi

Địa ngục là bị phân cách đời đời khỏi Đức Chúa Trời có nghĩa là gì?

Trả lời


Kinh Thánh cho biết rõ ràng rằng có hai đích đến có thể xảy ra đối với mỗi linh hồn con người sau cái chết thể xác: thiên đàng hoặc địa ngục (Ma-thi-ơ 25:34, 41, 46; Lu-ca 16: 22–23). Chỉ những người công bình mới được hưởng sự sống đời đời, và cách duy nhất để được tuyên bố là công bình trước mặt Đức Chúa Trời là bởi đức tin vào sự chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su Christ (Giăng 3:16–18; Rô-ma 10:9). Linh hồn của người công bình đi thẳng vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời (Lu-ca 23:43; 2 Cô-rinh-tô 5: 8; Phi-líp 1:23).

Đối với những người không tiếp nhận Chúa Giê-su Christ là Đấng Cứu Chuộc, cái chết của họ có nghĩa là hình phạt đời đời (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:8–9). Hình phạt này được mô tả theo nhiều cách khác nhau: hồ lửa (Lu-ca 16:24; Khải Huyền 20:14–15), bóng tối bên ngoài (Ma-thi-ơ 8:12), và nhà tù (1 Phi-e-rơ 3:19). Hình phạt nơi này là đời đời (Giu-đe 1:13; Ma-thi-ơ 25:46). Kinh Thánh không ủng hộ quan điểm cho rằng sau khi chết con người sẽ có cơ hội khác để ăn năn. Hê-bơ-rơ 9:27 nói rõ rằng mọi người đều chết về thể xác và sau đó sẽ đến sự phán xét. Cơ Đốc Nhân đã bị phán xét và kết án. Chúa Giê-su đã nhận lấy án phạt đó chất lên chính Ngài. Tội lỗi của chúng ta trở thành của Ngài và sự công bình của Ngài trở thành của chúng ta khi chúng ta đặt niềm tin vào Ngài. Vì Ngài đã gánh lấy sự trừng phạt đích đáng của chúng ta, nên chúng ta không cần sợ bị xa cách Ngài một lần nữa (Rô-ma 8:29–30). Sự phán xét dành cho những người không tin vẫn sẽ đến.

2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:8–9 nói, “Ngài sẽ báo thù những kẻ chẳng hề nhận biết Đức Chúa Trời, và không vâng phục Tin lành của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta. Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài". Sự thống khổ của địa ngục sẽ không chỉ bao gồm sự tra tấn về thể xác, mà còn là sự thống khổ khi bị cắt đứt mọi con đường phước. Đức Chúa Trời là nguồn của mọi điều tốt lành (Gia-cơ 1:17). Bị phân cách khỏi Đức Chúa Trời là tước mất mọi sự tiếp xúc với bất cứ điều gì tốt đẹp. Địa ngục sẽ là nơi tội lỗi đời đời; những người khốn khổ ở đó sẽ hiểu biết đầy đủ về sự khủng khiếp của tội lỗi. Sự hối hận, mặc cảm và xấu hổ sẽ không có hồi kết, nhưng đi kèm với niềm tin rằng hình phạt là chính đáng.

Sẽ không còn bất kỳ sự lừa dối nào về “lòng tốt của con người”. Phân cách khỏi Đức Chúa Trời là vĩnh viễn chia cắt khỏi sự sáng (1 Giăng 1:5), tình yêu thương (1 Giăng 4: 8), niềm vui (Ma-thi-ơ 25:23) và sự bình an (Ê-phê-sô 2:14) bởi vì Đức Chúa Trời là cội nguồn của mọi điều tốt đẹp đó. Bất kỳ điều tốt lành nào chúng ta quan sát được trong nhân loại chỉ là sự phản ánh đặc tính của Đức Chúa Trời, theo hình ảnh mà chúng ta được tạo ra (Sáng thế ký 1:27).

Trong khi linh hồn của những người được Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời tái sinh sẽ ở đời đời với Đức Chúa Trời trong một trạng thái hoàn hảo (1 Giăng 3:2), thì đối nghịch lại với những người ở trong địa ngục. Không có một điều tốt lành nào của Đức Chúa Trời sẽ tồn tại trong họ. Bất cứ điều tốt lành nào họ có thể nghĩ rằng họ đại diện trên đất sẽ cho thấy sự ích kỷ, ham muốn nhục dục, thờ hình tượng (Ê-sai 64:6). Ý tưởng về sự tốt lành của con người sẽ được đo lường dựa trên sự hoàn hảo thánh khiết của Đức Chúa Trời và bị xem là một sự thiếu sót nghiêm trọng. Những người ở trong địa ngục đã vĩnh viễn mất cơ hội nhìn thấy mặt Đức Chúa Trời, nghe tiếng Ngài, kinh nghiệm sự tha thứ của Ngài, hoặc hưởng sự thông công của Ngài. Bị xa cách vĩnh viễn khỏi Đức Chúa Trời là hình phạt cuối cùng.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Địa ngục là bị phân cách đời đời khỏi Đức Chúa Trời có nghĩa là gì?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries