Câu hỏi
Tại sao còn nhiều nơi trên thế giới vẫn chưa được truyền giáo?
Trả lời
Lời chỉ dẫn cuối cùng của Chúa Giê-su cho những người theo Ngài là “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.” (Ma-thi-ơ 28:19–20). Qua sách Công vụ, chúng ta biết rằng các môn đồ đã thực hiện điều đó. Sau khi Đức Thánh Linh giáng trên họ, họ bắt đầu dạn dĩ công bố sứ điệp của Đức Chúa Trời (Công vụ 2:4). Đức Chúa Trời đã ban cho họ khả năng siêu nhiên nói đươc các thứ tiếng khác để những người từ nhiều vùng đất xa lạ nghe được tin lành (Công vụ 2:6). Những người đó đã tin và sau đó mang sứ điệp cứu rỗi của Đức Chúa Trời trở về quê hương của họ, và phúc âm được truyền ra.
Bất chấp các cuộc tấn công trong suốt lịch sử nhằm xóa sổ Cơ Đốc giáo, thông điệp của phúc âm vẫn tiếp tục lan rộng khi nhiều cuộc đời được biến đổi bởi tình yêu của Chúa Giê-su. Các nhà truyền giáo đã bỏ lại tất cả, đi đến những miền khó khăn để mang tin lành đến cho người bản xứ ở đó. Thông qua chứng đạo cá nhân, đài phát thanh, truyền hình, internet, văn học và nhiều phương tiện khác, mọi người trên khắp thế giới đang nghe về sự cứu rỗi của Chúa Giê-su và hưởng ứng. Chúng ta nghe nói về những người Hồi giáo ở các quốc gia đóng cửa đã nhận được những khải tượng và giấc mơ trong đó Chúa Giê-su hiện ra với họ và họ tin chắc rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, khi dân số thế giới gia tăng thì số người chưa được tiếp cận cũng tăng theo. Bất chấp những nỗ lực của các hội thánh, hàng triệu người vẫn chưa bao giờ nghe nói về Chúa Giê-su. Thật vậy, một số khu vực trên thế giới từng có sự hiện diện mạnh mẽ của tín đồ Đấng Christ, chẳng hạn như Thổ Nhĩ Kỳ và Bắc Phi, giờ đây là thành trì của tôn giáo sai lạc.
Một lý do khiến phần lớn thế giới vẫn chưa được truyền bá phúc âm là do sự cách xa của một số nhóm người. Các nhà thám hiểm vẫn đang khám phá ra những bộ tộc và ngôi làng cách xa bản đồ đến mức không ai biết đến sự tồn tại của họ. Trong khi đó, một số nhóm người nói ngôn ngữ mà các nhà truyền giáo vẫn chưa giải mã được nên việc giao tiếp với họ gần như là không thể. Vẫn còn những bộ lạc và quốc gia khác rất thù địch với những người bên ngoài hoặc những người theo Cơ Đốc giáo nên việc tiếp cận họ rất nguy hiểm. Nhiều người đã cố gắng truyền giáo cho những nhóm như vậy và đã thiệt mạng trong quá trình này, và biên giới của đất nước ngày càng thắt chặt hơn.
Tuy nhiên, một lý do khác khiến phần lớn thế giới vẫn chưa được truyền giáo là sự thờ ơ giữa nhiều Cơ Đốc nhân ở các nền văn hóa phương Tây. Những lời của Gia-cơ có thể áp dụng cho chúng ta, những người giàu có so với phần còn lại của thế giới: “Hỡi anh em là kẻ giàu có! Hãy khóc lóc, kêu la, vì cớ hoạn nạn sẽ đổ trên anh em. Của cải anh em bị mục nát, áo xống bị mối mọt ăn rồi. Vàng bạc anh em bị ten rét, ten rét đó sẽ làm chứng nghịch cùng anh em, nó cũng như lửa vậy, sẽ ăn thịt anh em. Anh em đã thâu trử tiền của trong những ngày sau rốt! Kìa, tiền công con gặt gặt ruộng anh em, mà anh em đã ăn gian, nó kêu oan, và tiếng kêu của con gặt đã thấu đến tai Chúa các cơ binh. Anh em đã sống trên thế gian ăn uống vui sướng và xa xỉ, anh em đã làm cho lòng mình no nê trong ngày chém giết” (Gia Cơ 5:1–5).
Đó là những lời khó nghe đối với chúng ta, nhưng chúng ta nên tự xét mình xem liệu chúng có áp dụng cho thái độ của chúng ta đối với các nguồn tài nguyên của chính mình hay không. Chúa Giê-su đã dạy rằng chúng ta “Hãy dùng của bất nghĩa mà kết bạn, để khi của ấy hết đi, họ tiếp các ngươi vào nhà đời đời” (Lu-ca 16:9). Nói cách khác, chúng ta phải sử dụng tài nguyên của mình trên thế gian này để thúc đẩy công việc của Đức Chúa Trời; kết quả là sẽ có thêm nhiều người trên thiên đàng.
Chúng ta có xem tiền của mình là của mình để tiêu xài cho thú vui của mình không? Hay như một sự chu cấp từ Đức Chúa Trời để sử dụng nó dưới sự hướng dẫn của Ngài? Chúng ta có coi thời gian của mình là của chúng ta để làm theo ý chúng ta không? Hay nó như một món quà từ Đức Chúa Trời để sử dụng trong việc theo đuổi ý muốn của Ngài? Chúng ta có nghĩ về tài năng của mình như những thứ chỉ được sử dụng vì lợi ích cá nhân không? Hay chúng ta xem chúng như những món quà từ Thượng Đế để được sử dụng theo ý muốn của Ngài? Chúng ta có xem xét người nghèo và những người ở các quốc gia nghèo khó khi quyết định cách sử dụng tài nguyên của mình không? Có phải Chúa gọi chúng ta đi truyền giáo ở nước ngoài mà chúng ta chống cự không? Có phải Ngài đã kêu gọi chúng ta hỗ trợ một nhà truyền giáo hoặc mục vụ cụ thể trong lời cầu nguyện, nhưng chúng ta thường quên chúng? Chúng ta có phải là những người quản lý tốt các nguồn cung ứng mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta không, và chúng ta có cẩn thận sử dụng chúng theo ý muốn của Ngài không? Chúng ta có đang tìm kiếm vương quốc của Ngài trước và tham gia vào việc truyền bá phúc âm theo cách mà Ngài đã kêu gọi chúng ta trong hoàn cảnh sống của mình không? Một lý do khiến nhiều người chưa được nghe phúc âm là dân sự của Đức Chúa Trời từ chối đem phúc âm đến cho họ. Chúng ta đừng quá quen thuộc với phúc âm đến nỗi không muốn thấy phúc âm lan truyền ra và làm những gì có thể để đạt được mục tiêu đó.
Trong Ma-thi-ơ 11:21–24, Chúa Giê-su nói với các thành phố nơi Ngài vừa rao giảng và làm phép lạ, nhưng họ không chịu tin Ngài: “Khốn nạn cho mầy, thành Cô-ra-xin! Khốn nạn cho mầy thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa bay, đem làm trong thành Ty-rơ và Si-đôn, thì hai thành đó thật đã mặc áo gai, đội tro, ăn năn từ lâu rồi. Vậy nên ta bảo bay, đến ngày phán xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn bay. Còn mầy, Ca-bê-na-um là thành đã được cao tới trời, sẽ hạ xuống tới âm phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa mầy, đem làm trong thành Sô-đôm, thì thành ấy còn lại đến ngày nay. Vậy nên ta rao bảo rằng, đến ngày phán xét, xứ Sô-đôm sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn mầy.” Điều này dường như muốn nói rằng Đức Chúa Trời sẽ buộc chúng ta phải chịu trách nhiệm về những cơ hội mà chúng ta đã được ban cho (Ma-thi-ơ 10:14-15). Vì Đức Chúa Trời là quan án công bình (Thi thiên 7:11), nên chúng ta có thể tin cậy rằng Ngài sẽ làm điều đúng khi những người chưa được tiếp cận đứng trước mặt Ngài vào ngày phán xét. Tuy nhiên, chúng ta cũng sẽ giải trình về việc chúng ta có vâng theo mệnh lệnh của Ngài là nói cho họ biết về Ngài hay không (Ma-thi-ơ 12:36; 2 Cô-rinh-tô 5:10).
Mọi Cơ Đốc nhân đều có nhiều cơ hội để giúp giải quyết vấn đề của những người chưa được truyền bá Phúc âm. Khi hoàn cảnh cho phép, bạn có thể thực hiện một hoặc nhiều bước như sau:
• Dâng hiến cho các tổ chức truyền giáo.
• Hỗ trợ trẻ em nghèo thông qua bất kỳ tổ chức từ thiện nào đáp ứng nhu cầu vật chất và tinh thần của trẻ em trên khắp thế giới.
• Hãy cầu xin Chúa xem Ngài có muốn bạn trở thành một người truyền giáo toàn thời gian không.
• Thực hiện một chuyến đi truyền giáo ngắn hạn đến một khu vực chưa được tiếp cận. Bằng cách trực tiếp đánh giá nhu cầu của mọi người, chúng ta thường được tiếp thêm niềm đam mê để tiếp cận họ. Nhiều tổ chức bắt đầu phát triển mạnh khi một người nhìn thấy nhu cầu.
• Nếu bạn có khả năng ngôn ngữ, hãy trở thành một dịch giả Kinh thánh.
• Ngừng bào chữa vì sợ hãi hoặc lười biếng. Nếu Chúa đang kêu gọi bạn, Ngài sẽ nâng đỡ bạn.
• Đánh giá tài năng, ân tứ và nguồn lực của chính bạn để xem điều gì có thể hữu ích trong việc truyền bá phúc âm cho những người chưa được tiếp cận. (Ví dụ: bằng phi công, kỹ năng tổ chức, tài sản tiền bạc, chuyên môn cơ khí, kiến thức y tế, v.v.)
Khi Ngài thăng thiên, Chúa Giê-su giao phó sứ điệp của Ngài cho một số ít người. Ngài có thể đã đi xa hơn những gì Ngài đã làm trong chức vụ trên đất của Ngài. Lẽ ra Ngài có thể thực hiện những chuyến truyền giáo như Phao-lô đã thực hiện. Ngài có thể sai phái các thiên sứ đi rao giảng phúc âm khắp nơi. Nhưng Ngài đã không làm những điều đó. Thay vào đó, Ngài đã giao sứ điệp quan trọng nhất trên thế gian cho một số ít những người có thể phạm sai lầm. Tuy nhiên, thông điệp đó đã thay đổi thế giới vì những người đầy dẫy Thánh Linh sẵn lòng cống hiến hết mình. Khi mọi người tuyên bố bước theo Đấng Christ họ cũng sẵn sàng dâng hiến tất cả, chúng ta có thể giảm bớt vấn đề những người chưa được truyền bá phúc âm để làm sáng danh Đức Chúa Trời.
English
Tại sao còn nhiều nơi trên thế giới vẫn chưa được truyền giáo?