Câu hỏi
Cơ Đốc nhân có phải vâng phục luật pháp của quốc gia sở tại?
Trả lời
Rô-ma 13:1-7 trình bày: “Mọi người phải vâng phục các đấng cầm quyền trên mình; vì chẳng có quyền nào mà chẳng đến bởi Đức Chúa Trời, các quyền đều bởi Đức Chúa Trời chỉ định. Cho nên ai chống cự quyền phép, tức là đối địch với mạng lịnh Đức Chúa Trời đã lập; và những kẻ đối địch thì chuốc lấy sự phán xét vào mình. Vả, các quan quyền không phải để cho người làm lành sợ, mà để cho người làm dữ sợ. Ngươi muốn không sợ quyền phép chăng? Hãy làm điều lành, sẽ được khen thưởng; vì quan quyền là chức việc của Đức Chúa Trời để làm ích cho ngươi. Song nếu ngươi làm ác, thì hãy sợ, vì người cầm gươm chẳng phải là vô cớ; người là chức việc của Đức Chúa Trời để làm ra sự công bình và phạt kẻ làm dữ. Vậy nên cần phải vâng phục, chẳng những vì sợ hình phạt thôi, nhưng cũng vì cớ lương tâm. Ấy cũng bởi lẽ đó mà anh em nộp thuế, vì các quan quyền là đầy tớ của Đức Chúa Trời, hằng giữ việc ấy. Phải trả cho mọi người điều mình đã mắc: nộp thuế cho kẻ mình phải nộp thuế; đóng góp cho kẻ mình phải đóng góp; sợ kẻ mình đáng sợ; kính kẻ mình đáng kính.”
Đoạn Kinh Thánh này trình bày một cách rõ ràng rằng chúng ta phải vâng phục chính quyền mà Đức Chúa Trời đặt trên chúng ta. Đức Chúa Trời tạo nên chính phủ để thiết lập trật tự, xử phạt điều ác, và thực thi công lý (Sáng 9:6; 1 Cô 14:33; Rô 12:8). Chúng ta vâng phục chính phủ trong mọi thứ - đóng thuế, vâng phục luật pháp và những quy định, và bày tỏ sự tôn trọng. Nếu không, suy đến cùng đó là chúng ta đang bất kính với Đức Chúa Trời, vì Ngài là Đấng đặt chính phủ trên chúng ta. Khi sứ đồ Phao-lô viết thư tín Rô-ma, ông đặt mình dưới sự cai trị của hoàng Nê-rô của chính quyền La Mã , có lẽ là hoàng đế ác nhất trong các lịch sử La-mã. Phao-lô vẫn công nhận sự cai trị của chính quyền La-mã đối với ông. Nếu vậy thì làm sao chúng ta có thể nào làm khác đi!
Câu hỏi tiếp theo là: Có hoàn cảnh nào mà chúng ta nên cố ý không làm theo luật pháp? Để trả lời cho câu hỏi đó, chúng ta hãy cùng xem trong Công vụ 5:27-29: “và khi điệu các sứ đồ đi rồi, thì đem đến tòa công luận. Thầy cả thượng phẩm tra hỏi các sứ đồ, rằng: 'Chúng ta đã cấm ngặt các ngươi, không cho lấy danh đó mà dạy dỗ, song các ngươi lại làm cho thành Giê-ru-sa-lem đầy dẫy đạo giáo mình. Vậy, các ngươi muốn khiến máu người ấy đổ lại trên chúng ta sao!' Phi -e-rơ và các sứ đồ trả lời rằng: 'Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn là vâng lời người ta.'” Từ câu này,chúng ta thấy rõ ràng rằng một khi luật pháp của thế gian không mâu thuẫn với luật pháp của Đức Chúa Trời, chúng ta buộc phải tuân theo luật pháp của thế gian. Nhưng khi luật của thế gian chống lại luật của Đức Chúa Trời, chúng ta không thể nào vâng giữ luật pháp thế gian mà phải vâng theo luật của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên trong hoàn cảnh đó, chúng ta phải chấp nhận quyền hành của chính phủ trên chúng ta. Điểm này được thật lại là thực tế, Phi-e-rơ và Giăng không phản đối việc bị đánh đập, nhưng vào đó, họ vui mừng chịu khổ vì đã vâng lời Đức Chúa Trời (Công Vụ 5:40-42).
English
Cơ Đốc nhân có phải vâng phục luật pháp của quốc gia sở tại?