settings icon
share icon
Câu hỏi

Vì sao Đức Chúa Trời lại khiến sự cứu rỗi trở nên con đường hẹp?

Trả lời


Trong Ma-thi-ơ 7:13-14, Đức Chúa Giê-xu phán, “Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hủy diệt, người vào đó thì nhiều. Còn cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, người tìm thấy được thì ít.” Câu Kinh Thánh này khiến nhiều người đặt câu hỏi về sự tốt lành của Chúa. Suy cho cùng, nếu Ngài thật sự muốn cứu tất cả mọi người, vì sao Chúa không khiến cho việc được cứu trở nên dễ dàng hơn? Sao Ngài không đơn giản chấp nhận tất cả mọi người vào thiên đàng?

Khi đọc đến từ “chật/hẹp”, chúng ta thường gắn liền nó với sự tuyển chọn theo định kiến. Nghe có vẻ như Đức Chúa Trời đã chấm điểm chúng ta theo một tiêu chuẩn nào đó và chỉ cho phép một số ít những ai đủ điều kiện được bước vào trong sự hiện diện của Ngài. Tuy nhiên, chỉ trong một vài câu trước đó, Chúa Giê-xu lại phán với những người nghe Ngài rằng, “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ, cửa sẽ mở cho các con. Vì hễ ai xin thì được; ai tìm thì gặp; và ai gõ thì cửa sẽ được mở” (Ma-thi-ơ 7:7–8). Chúa Giê-xu đã phán rất rõ ràng: con đường đến sự sống đời đời là rộng mở cho tất cả những ai cầu xin.

Tuy nhiên, cánh cửa vào thiên đàng là “hẹp” theo ý nghĩa là có một yêu cầu cụ thể để được vào – đặt niềm tin nơi Đức Chúa Giê-xu Christ. Sự cứu rỗi chỉ được tìm thấy duy nhất trong Chúa Giê-xu; Ngài là con đường duy nhất (Giăng 14:6). Còn cửa “rộng” thì không có điều kiện; nó cho phép con người dùng nỗ lực cá nhân và tất cả những tôn giáo khác trên thế gian để bước vào.

Chúa Giê-xu phán cánh cửa hẹp dẫn đến con đường “khó đi”, sẽ đưa chúng ta qua nhiều gian nan và đối diện với nhiều lựa chọn khó khăn. Con đường theo Chúa Giê-xu đòi hỏi chúng ta phải đóng đinh xác thịt mình (Ga-la-ti 2:20; 5:24; Rô-ma 6:2), sống bởi đức tin (Rô-ma 1:17; II Cô-rinh-tô 5:7; Hê-bơ-rơ 10:38), chịu nhiều thử thách bằng sự nhịn nhục của Đấng Christ (Gia-cơ 1:2–3, 12; I Phi-e-rơ 1:6), và sống một đời sống khác biệt với thế gian. (Gia-cơ 1:27; Rô-ma 12:1–2). Khi đứng trước lựa chọn giữa một con đường hẹp, gồ ghề và một đường cao tốc thênh thang bằng phẳng, hầu hết chúng ta sẽ chọn con đường dễ dàng hơn. Bản tính con người sẽ xu hướng về sự thoải mái và khoái lạc. Khi đối diện với thực tế phải tự bỏ mình đi để theo Chúa Giê-xu, hầu hết mọi người sẽ thối lui (Giăng 6:66). Chúa Giê-xu chưa bao giờ cố che giấu sự thật, và sự thật là không có nhiều người sẵn sàng trả cái giá để đi theo Ngài.

Đức Chúa Trời ban sự cứu rỗi cho tất cả những ai bằng lòng tiếp nhận (Giăng 1:12; 3:16-18; Rô-ma 10:9; I Giăng 2:2). Nhưng việc đó phải theo điều kiện của Ngài. Chúng ta phải đi con đường mà Ngài đã cung ứng. Chúng ta không thể tự tạo ra những con đường của chính mình hoặc đến với một Đức Chúa Trời thánh khiết dựa vào nỗ lực của bản thân. So với sự công bình trọn vẹn của Ngài, chúng ta thảy đều ô uế (Ê-sai 64:6; Rô-ma 3:10). Đức Chúa Trời không thể biện minh hay vờ như không thấy tội lỗi của chúng ta. Ngài đầy lòng thương xót, nhưng cũng là Chúa công bình. Sự công bình ấy đòi hỏi một cái giá trả cho tội lỗi. Và dù cho phải trả một cái giá rất đắt, nhưng Ngài cũng đã trả cho chúng ta rồi (Ê-sai 53:3, I Giăng 3:1,16; Thi Thiên 51:7). Nếu không có huyết của Đức Chúa Giê-xu khỏa lấp tội lỗi chúng ta, thì chúng ta vẫn phải chịu tội trước Đức Chúa Trời mà chúng ta đã từ chối (Rô-ma 1:20).

Con đường đến với Đức Chúa Trời hoàn toàn bị đóng lại, và tội lỗi chính là sự ngăn trở ấy (Rô-ma 5:12). Không ai xứng đáng được một cơ hội thứ hai. Tất cả chúng ta đều đáng phải đi vào “cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hủy diệt.” Nhưng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta đến nỗi đã sẵn sàng cung ứng một con đường dẫn đến sự sống đời đời (Rô-ma 5:6–8). Tuy nhiên, Ngài cũng biết rằng trong thế giới vị kỷ, tội lỗi bao trùm, sẽ không có nhiều người khao khát Ngài đủ để đến với Ngài theo cách của Chúa (Giăng 6:44, 65; Rô-ma 3:11; Giê-rê-mi 29:13). Sa-tan đã trải một con đường khoảng khoát dẫn đến địa ngục với những cám dỗ xác thịt, mê đắm của thế gian, và sự thỏa hiệp về đạo đức. Hầu hết mọi người đều để cho ham mê và tham muốn quyết định đường đi cho cuộc đời mình. Họ chọn những thú vui tạm bợ của thế gian hơn là từ bỏ chính mình để có thể theo Chúa Giê-xu (Mác 8:34; Lu-ca 9:23; Ma-thi-ơ 10:37). Con đường hẹp thường bị bỏ qua. Hầu hết con người sẽ thích tự tạo ra những tôn giáo và lập nên những thần tượng cho riêng mình. Vậy nên với lòng buồn bực vì tội lỗi, chứ không phải phân biệt đối xử, mà Chúa Giê-xu đã tuyên bố rằng “đường hẹp dẫn đến sự sống, người tìm thấy được thì ít.”

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Vì sao Đức Chúa Trời lại khiến sự cứu rỗi trở nên con đường hẹp?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries