settings icon
share icon
Câu hỏi

Những sự kiện quan trọng nào trong cuộc đời Chúa Giê-su Christ (phần 2)?

Trả lời


Sau đây là những sự kiện quan trọng trong cuộc đời của Đấng Christ và các sách Phúc Âm mô tả từng sự kiện: (Phần 2).

Hóa bánh cho 5,000 người ăn: (Ma-thi-ơ 14:15-21; Mác 6:34-44; Lu-ca 9:12-17; Giăng 6:5-13) – Từ năm chiếc bánh nhỏ và hai con cá, Chúa Giê-su đã hóa bánh và cá ra đủ để nuôi sống đoàn dân hơn 5.000 người. Kinh Thánh cho chúng ta biết có 5.000 người nam hiện diện, nhưng Ma-thi-ơ nói thêm rằng ngoài ra còn có phụ nữ và trẻ em. Ước tính đoàn dân lên tới 20.000 người. Nhưng Đức Chúa Trời chúng ta là Đức Chúa Trời của sự chu cấp dư dật, và trong tay Chúa thì có rất ít. Chúng ta học được một bài học sâu sắc khi thấy rằng trước khi hóa bánh và cá ra nhiều, Chúa Giê-su đã truyền cho đoàn dân ngồi xuống. Đây là một bức tranh tuyệt đẹp về quyền năng của Đức Chúa Trời để hoàn thành những gì chúng ta không thể làm được khi chúng ta yên nghỉ trong Ngài. Đoàn dân không thể làm gì để tự nuôi sống mình; chỉ có Ngài mới có thể làm điều đó. Họ chỉ có một đồng tiền nhỏ, nhưng trong tay Đức Chúa Trời, nó đã trở thành một bữa tiệc không những đủ no mà còn rất dư dật.

Sự hóa hình: (Ma-thi-ơ 17:1-8; Mác 9:2-8; Lu-ca 9:26-36) – Sự kiện này được gọi là “Sự hóa hình”, có nghĩa là “sự thay đổi về hình thể”, bởi vì Chúa Giê-su đã biến hóa trước mắt Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng để phản ánh bản chất thật của Ngài. Vinh quang thiêng liêng của Ngài tỏa ra từ Ngài, khuôn mặt và trang phục của Ngài thay đổi theo cách mà các tác giả Phúc âm gặp khó khăn khi kể lại. Giống như sứ đồ Giăng đã sử dụng nhiều phép ẩn dụ để mô tả những gì ông nhìn thấy trong khải tượng ở sách Khải Huyền, Ma-thi-ơ, Mác và Lu-ca cũng phải dùng đến những hình ảnh như “sáng lòa”, “mặt trời” và “ánh sáng” để mô tả sự biến hình của Chúa Giê-su. Thực sự, đó là một thế giới khác. Sự xuất hiện của Môi-se và Ê-li, cả hai cùng trò chuyện với Chúa Giê-su cho chúng ta thấy hai điều. Trước hết, hai người đại diện cho Luật pháp và tiên tri, cả hai đều báo trước sự xuất hiện của Chúa Giê-su và sự chết của Ngài. Thứ hai, việc họ nói về sự chết sắp tới của Ngài tại Giê-ru-sa-lem (Lu-ca 9:31) cho thấy họ biết trước những sự kiện này và kế hoạch tối cao của Đức Chúa Trời đang diễn ra đúng như Ngài đã định trước. Đức Chúa Trời phán từ trời và truyền lệnh cho các môn đồ “hãy nghe lời Con đó! ” qua đó tuyên bố rằng Chúa Giê-su, chứ không phải Môi-se và Ê-li, giờ đây có quyền năng và thẩm quyền ra lệnh cho họ.

Sự sống lại của La-xa-rơ: (Giăng 11:1-44) – La-xa-rơ, anh trai của Ma-ri và Ma-thê ở làng Bê-tha-ny, là bạn thân của Chúa Giê-su, đó là lý do tại sao Chúa Giê-su được gia đình mời đến khi La-xa-rơ bị bệnh. Chúa Giê-su đã trì hoãn vài ngày trước khi đến Bê-tha-ni, vì biết rằng lúc đó La-xa-rơ sẽ chết đủ lâu để xác minh sự thể hiện quyền năng thần thánh đáng kinh ngạc này. Chỉ có Đức Chúa Trời mới có quyền trên sự sống và sự chết, và bằng cách khiến La-xa-rơ sống lại từ trong mộ, Chúa Giê-su nhắc lại thẩm quyền của Ngài là Đức Chúa Trời và quyền tối cao của Ngài trên sự chết. Qua sự việc này, Con Đức Chúa Trời sẽ được tôn vinh một cách không thể nhầm lẫn được. Cũng như nhiều phép lạ và sự việc khác, một trong những mục tiêu là các môn đồ—và chúng ta—“có thể tin” (Giăng 20:31). Chúa Giê-su chính là Đấng mà Ngài đã phán, và phép lạ đáng kinh ngạc nhất này của Ngài chứng thực điều đó. Chúa Giê-su nói với Ma-thê: “Ta là sự sống lại và sự sống” (Giăng 11:25) và hỏi cô có tin những điều Ngài nói không. Đây là nền tảng của đời sống Cơ-đốc nhân. Chúng ta tin rằng Chúa Giê-su chính là quyền năng phục sinh và chúng ta tin cậy Ngài sẽ ban cho chúng ta sự sống đời đời qua quyền năng đó. Chúng ta được chôn với Ngài và sống lại nhờ quyền năng của Ngài trên sự chết. Chỉ nhờ quyền năng của Ngài chúng ta mới có thể thực sự được cứu.

Vào Thành một cách vinh quang: (Ma-thi-ơ 21:1–11, 14–17; Mác 11:1–11; Lu-ca 19:29–44; Giăng 12:12–19) – Việc Chúa Giê-su khải hoàn tiến vào Giê-ru-sa-lem một tuần trước khi bị đóng đinh là nền tảng của ngày được gọi là Chúa Nhật Lễ Lá. Đám đông chào đón Ngài đã đặt những cành cọ trên đường cho Ngài, nhưng sự tôn thờ Ngài của họ chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Chỉ trong vài ngày nữa, đám đông này sẽ la hét kêu gọi giết Ngài, “Đóng đinh nó trên cây thập tự đi! Đóng đinh nó trên cây thập tự đi!” (Lu-ca 23:20-21). Nhưng khi Ngài cỡi lừa con vào Giê-ru-sa-lem – biểu thị tình trạng thấp hèn và khiêm nhường của Ngài – Ngài đã nhận được sự tôn thờ của đám đông và sự thừa nhận của họ về lời tuyên bố Ngài là Đấng Mê-si. Ngay cả những đứa trẻ cũng chào đón Ngài, chứng tỏ rằng chúng biết điều mà các nhà lãnh đạo Do Thái không biết, rằng Chúa Giê-su là Đấng Mê-si. Việc Chúa Giê-su vào Giê-ru-sa-lem ứng nghiệm lời tiên tri trong Cựu Ước của Xa-cha-ri được lặp lại trong Giăng 12:15: “Hỡi con gái thành Si-ôn, chớ sợ chi, nầy, Vua ngươi đến, cỡi trên lừa con của lừa cái.”

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Những sự kiện quan trọng nào trong cuộc đời Chúa Giê-su Christ (phần 2)?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries