Câu hỏi
Có phải an ninh đời đời là "giấy phép" cho tội lỗi?
Trả lời
Một lập luận phổ biến nhất chống lại giáo lý an ninh đời đời là nó giả định rằng giáo lý này cho phép một người sống bất kỳ cách nào họ muốn mà vẫn được cứu. Trong khi điều này trên lý thuyết có vẻ là đúng, nhưng trong thực tế nó không phải như vậy. Một người đã thật sự được cứu bởi Chúa Giê-xu Christ sẽ không thể sống một cuộc đời được đánh dấu bởi sự liên tục cố ý phạm tội. Chúng ta phải phân biệt giữa việc một tín hữu nên sống thế nào và việc người ấy cần phải làm nhận sự cứu rỗi.
Kinh Thánh nói rất rõ ràng sự cứu rỗi là duy bởi ân điển, chỉ bởi đức tin trong một Chúa Giê-xu Christ (Giăng 3:16; Ê-phê-sô 2:8-9; Giăng 14:6). Thời điểm một người thật sự tin vào Chúa Giê-xu Christ, người ấy được cứu và an toàn trong sự cứu rỗi đó. Sự cứu rỗi không phải đạt được bởi đức tin, rồi duy trì bởi những việc làm. Sứ đồ Phao-lô nói đến vấn đề này trong Ga-la-ti 3:3 khi ông hỏi: "Sao anh em dại dột đến thế? Anh em đã bắt đầu với Thánh Linh, sao bây giờ lại kết thúc bằng xác thịt?". Nếu chúng ta được cứu bởi đức tin, sự cứu rỗi của chúng ta cũng được duy trì và bảo đảm bằng đức tin. Chúng ta không thể tự tìm kiếm sự cứu rỗi. Vì vậy, chúng ta không thể duy trì sự cứu rỗi của chúng ta. Đức Chúa Trời là Đấng duy trì sự cứu rỗi của chúng ta (Giu-đe 24). Đức Chúa Trời nắm giữ chúng ta vững chắc trong lòng tay của Ngài (Giăng 10:28-29). Không có gì có thể tách rời chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:38-39).
Bất kỳ quan điểm nào từ chối sự an ninh đời đời về bản chất là niềm tin rằng chúng ta phải duy trì sự cứu rỗi của mình bằng việc làm và nỗ lực. Điều này hoàn toàn trái ngược với sự cứu rỗi bởi ân điển. Chúng ta được cứu vì những công lao của Đấng Christ, không phải tự chúng ta (Rô-ma 4:3-8). Tuyên bố rằng chúng ta phải vâng phục Lời Chúa hoặc sống một cuộc sống tin kính để duy trì sự cứu rỗi của chúng ta là nói rằng sự chết của Chúa Giê-xu không đủ để trả thay hình phạt cho tội lỗi của chúng ta. Chúa Giê-xu chết là hoàn toàn đủ để trả cho tất cả các tội lỗi của chúng ta trong quá khứ, hiện tại và tương lai, trước sự cứu rỗi và sau sự cứu rỗi (Rô-ma 5:8; 1 Cô-rinh-tô 15:3; 2 Cô-rinh-tô 5:21).
Điều này có nghĩa là một tín hữu có thể sống bất kỳ cách nào người ấy muốn mà vẫn được cứu phải không? Đây là một câu hỏi giả thuyết, bởi vì Kinh Thánh nói rõ ràng là một tín hữu thật sẽ không sống theo "bất kỳ cách nào người ấy muốn." Tín hữu là người được dựng nên mới (2 Cô-rinh-tô 5:17). Tín hữu thật sẽ cho thấy trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23), không hành động theo tánh xác thịt (Ga-la-ti 5:19-21). 1 Giăng 3:6-9 trình bày rõ một tín hữu thật sự sẽ không sống trong tội lỗi liên tục. Đáp lại những lời buộc tội ân điển làm gia tăng tội lỗi, sứ đồ Phao-lô tuyên bố: "Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng? Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội lỗi, lẽ nào còn sống trong tội lỗi nữa?" (Rô-ma 6:1-2).
An ninh đời đời không phải là một giấy phép để phạm tội. Đúng hơn là an ninh khi biết rằng tình yêu Đức Chúa Trời bảo đảm cho những ai tin vào Đấng Christ. Biết và hiểu được món quà vĩ đại của sự cứu rỗi hoàn toàn trái ngược với việc cho rằng đó một giấy phép để phạm tội. Có ai biết giá Chúa Giê-xu Christ đã trả thế cho chúng ta như thế nào rồi lại tiếp tục sống một cuộc sống của tội lỗi hay sao? (Rô-ma 6:15-23) Nếu một người hiểu được tình yêu vô điều kiện và chắc chắn của Đức Chúa Trời dành cho những người có đức tin, thì làm sao họ có thể phản bội tình yêu đó của Đức Chúa Trời sao? Nếu một người nghĩ rằng sự an ninh đời đời là một giấy phép để phạm tội, thì điều đó có nghĩa là người ấy vẫn chưa kinh nghiệm cứu rỗi thật qua Chúa Giê-xu Christ. "Ai ở trong Ngài thì không phạm tội; còn ai phạm tội, thì chẳng từng thấy Ngài và chẳng từng biết Ngài." (1 Giăng 3:6).
English
Có phải an ninh đời đời là "giấy phép" cho tội lỗi?