settings icon
share icon
Câu hỏi

Đức Chúa Trời có nổi giận không?

Trả lời


Sẽ là dại dột nếu bỏ qua những đoạn Kinh Thánh nói về cơn giận của Đức Chúa Trời. Đúng, Chúa có nổi giận; có rất nhiều ví dụ trong Kinh Thánh nói về điều này. Ngài “hằng ngày nổi giận cùng kẻ ác” (Thi Thiên 7:11).

Tuy nhiên, chúng ta không được đánh đồng cơn giận của Đức Chúa Trời với những trải nghiệm của con người về cảm xúc đó. Chúng ta phải nhìn lại Kinh Thánh. Ê-phê-sô 4:26–27 cho chúng ta biết rằng chúng ta có thể giận dữ nhưng không phạm tội. Vì Đức Chúa Trời không thể phạm tội nên chúng ta biết rằng cơn giận của Ngài là công chính, không giống như cảm giác tức giận thông thường của chúng ta. Như Gia-cơ 1:20 nói: “Vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời”.

Bối cảnh của những câu Đức Chúa Trời nổi giận tiết lộ lý do tại sao Ngài nổi giận. Đức Chúa Trời nổi giận khi có sự vi phạm nhân cách của Ngài. Đức Chúa Trời là công bình, chánh trực và thánh khiết, và không một đặc tính nào trong số này có thể bị tổn hại (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:4–6; Ê-sai 42:8). Đức Chúa Trời nổi giận với dân Y-sơ-ra-ên và các vua Y-sơ-ra-ên mỗi khi họ không vâng lời Ngài (ví dụ, 1 Các Vua 11:9–10; 2 Các Vua 17:18). Những thực hành gian ác của các nước ở Ca-na-an, chẳng hạn như hiến tế con trẻ và trụy lạc tình dục, đã chọc giận Đức Chúa Trời đến mức Ngài ra lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên tiêu diệt hoàn toàn họ—mọi đàn ông, đàn bà, con trẻ và thú vật—để loại bỏ sự gian ác khỏi xứ (Phục truyền luật lệ ký 7: 1–6). Giống như cha mẹ trở nên tức giận trước bất cứ điều gì có thể làm tổn thương con cái mình, thì cơn giận của Đức Chúa Trời nhắm vào những điều sẽ gây tổn hại cho dân Ngài và mối quan hệ của họ với Ngài. “Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta chẳng lấy sự kẻ dữ chết làm vui, nhưng vui về nó xây bỏ đường lối mình và được sống” (Ê-xê-chi-ên 33:11).

Trong Tân Ước, Chúa Giê-su nổi giận với các giáo sư và những người lãnh đạo tôn giáo thời đó vì lợi dụng tôn giáo để thu lợi riêng và giam giữ mọi người trong vòng nô lệ (Giăng 2:13–16; Mác 3:4–5). Rô-ma 1:18 cho chúng ta biết cơn giận hay cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời đến với “mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật". Vì vậy, Chúa nổi giận trước sự gian ác của con người, và Ngài chống lại sự gian ác đó nhằm nỗ lực giúp họ từ bỏ điều ác, để họ tìm được sự sống và tự do đích thực trong Ngài. Ngay cả trong cơn giận của Ngài, động cơ của Đức Chúa Trời vẫn là tình yêu thương con người; để khôi phục lại mối quan hệ mà tội lỗi đã phá hủy.

Trong khi Đức Chúa Trời phải mang lại công lý và sự báo ứng cho tội lỗi, thì những người đã tiếp nhận Chúa Giê-su là Chúa và Đấng Cứu Rỗi không còn phải chịu cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vì tội lỗi nữa. Tại sao? Bởi vì tất cả cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời Chúa Giê-su đã phải chịu trên thập tự giá để chúng ta không phải gánh chịu. Đây chính là ý nghĩa sự chết của Chúa Giê-su là một “sự đền bù” hay sự thỏa mãn. “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Giê-su Christ; vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Đức Chúa Giê-su Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của sự tội và sự chết. Vì điều chi luật pháp không làm nổi, tại xác thịt làm cho luật pháp ra yếu đuối, thì Đức Chúa Trời đã làm rồi: Ngài đã vì cớ tội lỗi sai chính Con mình lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi chúng ta, và đã đoán phạt tội lỗi trong xác thịt, hầu cho sự công bình mà luật pháp buộc phải làm được trọn trong chúng ta, là kẻ chẳng noi theo xác thịt, nhưng noi theo Thánh Linh” (Rô-ma 8:1-4).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Đức Chúa Trời có nổi giận không?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries