Câu hỏi
Nếu tôi đã được cứu và tất cả tội lỗi của tôi đã được tha thứ, tại sao tôi không được tiếp tục phạm tội?
Trả lời
Sứ đồ Phao-lô đã trả lời câu hỏi tương tự như vậy trong Rô-ma 6:1-2, “Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng? Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội lỗi, lẽ nào còn sống trong tội lỗi nữa?” Ý kiến cho rằng một người có thể “tin vào Chúa Giê-xu Christ” để nhận sự cứu rỗi, rồi sao đó tiếp tục sống theo cách sống như trước đây đã từng sống thì hoàn toàn xa lạ đối với Kinh thánh. Những người tin vào Đấng Christ là những người được dựng nên mới (II Cô-rinh-tô 5:17). Đức Thánh Linh biến đổi chúng ta từ việc sản sinh ra những hành động của xác thịt (Ga-la-ti 5:19-21) thành sản sinh ra bông trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23). Đời sống Cơ Đốc nhân là một đời sống được biến đổi bởi vì Cơ Đốc nhân được biến đổi.
Điều phân biệt Cơ Đốc giáo khỏi những tôn giáo khác đó là Cơ Đốc giáo dựa vào điều mà Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta thông qua Chúa Giê-xu Christ – việc đã được làm trọn của thánh linh. Mọi tôn giáo khác trên thế giới dựa vào điều chúng ta phải làm để nhận được ân huệ và sự tha thứ của Đức Chúa Trời - việc làm của con người. Mọi tôn giáo khác dạy rằng chúng ta phải làm một điều gì đó và đừng làm một điều gì đó khác để nhận được tình yêu thương và sự thương xót của Đức Chúa Trời. Cơ Đốc giáo, đức tin nơi Đấng Christ, dạy rằng chúng ta làm một điều gì đó và đừng làm một điều gì đó khác bởi vì điều mà Đấng Christ đã làm cho chúng ta.
Làm thế nào một người đã được giải phóng khỏi án phạt đời đời của tội lỗi trong hỏa ngục, lại có thể quay trở lại sống đời sống như trước đây đã từng sống, một đời sống hướng người đó đi đến địa ngục là trên hết? Làm thế nào một người đã được tẩy sạch khỏi vết ô nhơ của tội lỗi, lại có thể ao ước quay trở lại nơi ô uế của sự trụy lạc trước đây? Làm thế nào một người nhận biết được điều Chúa Giê-xu Christ đã làm thay cho mình, lại có thể tiếp tục sống như thể Ngài không quan trọng? Làm thế nào một người nhận ra rằng Đấng Christ đã chịu đau đớn như thế nào vì tội lỗi của mình, lại có thể tiếp tục phạm tội như thể những sự đau đớn đó không có nghĩa lý gì?
Rô-ma 6:11-15 tuyên bố rằng, “ Vậy anh em cũng hãy coi mình như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ.Vậy, chớ để tội lỗi cai trị trong xác hay chết của anh em, và chớ chiều theo tư dục nó. Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi,như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời,dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình. Vì tội lỗi không cai trị trên anh em đâu; bởi anh em chẳng thuộc dưới luật pháp, mà thuộc dưới ân điển. Vậy thì làm sao! Vì chúng ta không thuộc dưới luật pháp, nhưng thuộc dưới ân điển, thì chúng ta sẽ phạm tội hay sao? Chẳng hề như vậy. »
Được biến đổi thật sự mà vẫn tiếp tục sống một đời sống tội lỗi thì không phải là một sự lựa chọn. Bởi vì sự cải đạo của chúng ta dẫn đến một bản chất hoàn toàn mới, chúng ta không còn mong ước sống trong tội lỗi. Vâng, chúng ta vẫn còn phạm tội, nhưng thay vì đắm chìm trong nó như chúng ta đã từng làm thì bây giờ chúng ta ghét nó và mong ước được giải phóng khỏi nó. Ý kiến cho rằng “lợi dụng” sự hy sinh của Đấng Christ thay cho chúng ta bằng cách tiếp tục sống tội lỗi là không thể tưởng tượng ra được. Nếu một người cho rằng mình là một Cơ Đốc nhân nhưng vẫn mong muốn sống đời sống tội lỗi như trước, thì người đó phải xem xét lại mình đã thật sự tiếp nhận sự cứu rỗi chưa. “Hãy thử tra xét chính mình để xem anh em còn ở trong đức tin chăng! Hãy tự kiểm chứng mình đi. Anh em không nhận biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ đang ở trong anh em sao? Trừ phi anh em không đạt tiêu chuẩn”(2 Cô-rinh-tô 13:5).
English
Nếu tôi đã được cứu và tất cả tội lỗi của tôi đã được tha thứ, tại sao tôi không được tiếp tục phạm tội?