Câu hỏi
Tiền định và sự lựa chọn có liên quan như thế nào với sự biết trước?
Trả lời
Chắc chắn, vì Đức Chúa Trời biết mọi điều nên Đức Chúa Trời có thể đặt tiền định và sự lựa chọn các cá nhân của Ngài dựa trên sự biết trước của Ngài về tương lai. Trên thực tế, đó chính xác là lập trường mà nhiều Cơ Đốc nhân tin, vì đó là quan điểm của Arminian về tiền định. Vấn đề là đó thực sự không phải là những gì Kinh Thánh dạy về tiền định, sự lựa chọn và sự biết trước. Để hiểu tại sao quan điểm cho rằng “Đức Chúa Trời đưa ra lựa chọn của Ngài chỉ dựa trên việc biết trước tương lai” không phải là điều Kinh Thánh dạy, trước tiên chúng ta hãy xem xét những đoạn nói về sự căng thẳng (nhưng không phải là sự căng thẳng không thể hòa giải) giữa tiền định, sự lựa chọn và sự biết trước.
Ê-phê-sô 1:5 cho chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời “bởi sự thương-yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, theo ý tốt của Ngài.” Theo câu này, cơ sở của việc chúng ta được định trước không phải là điều chúng ta làm hoặc sẽ làm mà chỉ dựa vào Đức Chúa Trời theo ý muốn tốt lành và sự vui lòng của Ngài.
Trong Ê-phê-sô 1:11, chúng ta thấy rằng con người “như đã định trước cho chúng ta được điều đó, theo mạng của Đấng làm mọi sự hiệp với ý quyết-đoán”. Từ những đoạn này và nhiều phân đoạn khác, Kinh Thánh luôn dạy rằng tiền định hay sự lựa chọn không dựa trên điều gì chúng ta làm hoặc sẽ làm. Đức Chúa Trời đã định sẵn con người dựa trên ý muốn tối thượng của Ngài để cứu chuộc những người từ mọi chi phái, ngôn ngữ và quốc gia. Đức Chúa Trời đã định sẵn điều này từ trước khi sáng thế (Ê-phê-sô 1:4) chỉ dựa trên ý muốn tối thượng của Ngài chứ không phải vì bất cứ điều gì Ngài biết con người sẽ làm.
Nhưng còn Rô-ma 8:29 thì sao, khi nói rằng những người “Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn”? Câu đó có phải như muốn nói rằng tiền định dựa trên sự biết trước của Đức Chúa Trời không? Tất nhiên, câu trả lời là có, nó dạy rằng tiền định dựa trên sự biết trước của Chúa. Nhưng sự biết trước của Đức Chúa Trời, hay biết những điều hoặc sự kiện trước khi chúng tồn tại hoặc xảy ra, không phải là cơ sở duy nhất cho tiền định. Chúng ta biết rằng ý muốn và sự vui lòng của Ngài cũng liên quan. Đức Chúa Trời biết trước và định trước cho thấy quyền tối thượng của Ngài, nhưng chúng ta cũng học được trong Kinh Thánh rằng con người phải chịu trách nhiệm về những lựa chọn của mình (Giô-suê 24:14-15, Lu-ca 10:42, Hê-bơ-rơ 11:24-25). Vấn đề thực sự không phải là Đức Chúa Trời có biết ai sẽ tin hay không, mà là tại sao một số người tin và một số khác thì không. Mong muốn của Đức Chúa Trời là tất cả mọi người sẽ được cứu và ăn năn (1 Ti-mô-thê 2:4, 2 Phi-e-rơ 3:9). Ngài ban ơn cứu rỗi cho mọi người (Tít 2:11), nhưng chúng ta biết rằng không phải ai cũng sẽ được cứu.
Trích dẫn sau đây của John Murray rất tuyệt vời khi giải quyết vấn đề này: “Ngay cả khi được công nhận rằng “biết trước” có nghĩa là sự thấy trước của đức tin, thì học thuyết Kinh Thánh về sự lựa chọn có chủ quyền không vì thế mà bị loại bỏ hoặc bác bỏ. Vì chắc chắn là Đức Chúa Trời thấy trước đức tin; Ngài thấy trước mọi điều sẽ xảy ra. Câu hỏi sau đó sẽ đơn giản là: đức tin mà Đức Chúa Trời thấy trước này đến từ đâu? Và câu trả lời duy nhất trong Kinh Thánh là đức tin mà Đức Chúa Trời thấy trước là đức tin bởi chính Ngài tạo ra (so sánh Giăng 3:3-8; 6:44, 45, 65; Ê-phê-sô 2:8; Phi-líp 1:29; 2 Phi-e-rơ 1:2). Do đó, sự thấy trước đời đời của Ngài về đức tin được điều kiện tiên quyết bởi sắc lệnh của Ngài để tạo ra đức tin này trong những người mà Ngài thấy trước là niềm tin.”
English
Tiền định và sự lựa chọn có liên quan như thế nào với sự biết trước?