settings icon
share icon
Câu hỏi

Những người tin vào thời Cựu Ước có được sự đảm bảo đời đời không?

Trả lời


Câu trả lời cho câu hỏi liệu những người tin Chúa trong thời Cựu Ước có được sự đảm bảo đời đời hay không cũng giống như câu hỏi việc những người tin Chúa trong Tân Ước có được sự bảo đảm đời đời hay không. Đức Chúa Trời không thay đổi (Dân-số Ký 23:19; Ma-la-chi 3:6) và luôn nhất quán trong lời đề nghị cứu rỗi của Ngài. Nếu người tin Chúa trong thời Tân Ước được bảo đảm đời đời trong sự cứu rỗi của mình thì người tin Chúa trong thời Cựu Ước cũng vậy

Sự cứu rỗi luôn luôn là một món quà của Đức Chúa Trời, bởi ân điển qua đức tin (Sáng thế ký 15:6; Rô-ma 4:1–8; Ê-phê-sô 2:8–9). Trong Cựu Ước, mọi người có trách nhiệm thực hiện đức tin vào những gì Đức Chúa Trời đã mặc khải cho họ và tin cậy nơi Đức Chúa Trời để được cứu rỗi; đức tin của họ được thể hiện rõ ràng qua những hành động của họ. Trong thời kỳ Tân Ước, chúng ta có trách nhiệm phải thực hiện đức tin vào những gì Đức Chúa Trời đã làm qua Đấng Christ và tin cậy Đức Chúa Trời để được cứu rỗi; đức tin của chúng ta được thể hiện rõ ràng qua hành động của chúng ta.

Món quà của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời, không phải sự sống tạm thời (Rô-ma 6:23). Lời hứa của Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi không phải là chúng ta “có thể có được” sự sống đời đời nếu chúng ta cố gắng hết sức hoặc nếu chúng ta không phạm lỗi lầm quá nhiều. Sự cứu rỗi dựa trên những gì Đấng Christ đã làm, chứ không phải dựa trên những gì chúng ta đã làm hoặc sẽ làm. Hê-bơ-rơ chương 11 đưa ra nhiều ví dụ về đức tin của các tín đồ tin Chúa trong Cựu Ước, kể cả những người đã phạm tội rất nặng. Nó xác nhận rằng họ sẽ nhận được những gì Đức Chúa Trời đã hứa, dựa trên công việc của Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 11:39–40).

Rô-ma 8:38–39 khẳng định sự đảm bảo vĩnh cửu của tất cả các tín đồ bằng những từ ngữ mạnh nhất: “Vì tôi chắc rằng bất-kỳ sự chết, sự sống, các thiên-sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền-phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân-rẽ chúng ta khỏi sự yêu-thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Chúa chúng ta”. Trong đoạn Kinh Thánh này, Phao-lô đã rất cố gắng, nỗ lực để đảm bảo với con cái của Đức Chúa Trời rằng hoàn toàn không có điều gì có thể phá hủy mối liên hệ của họ với Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi của họ.

Một sự khác biệt lớn giữa những người tin trong thời Cựu Ước và những người tin vào thời Tân Ước liên quan đến vai trò của Đức Thánh Linh. Trong Tân Ước, Đức Thánh Linh ngự vào một tín đồ tại thời điểm được cứu rỗi và ngự vĩnh viễn trong người đó (1 Cô-rinh-tô 12:13; Ê-phê-sô 1:13–14). Sự ngự trị này là điều mà Chúa Giê-su đã hứa sẽ xảy ra sau khi Ngài về trời (Giăng 14:17; 16:7; so sánh với Giăng 7:39). Trong Cựu Ước, có vẻ như Thánh Linh của Đức Chúa Trời không vĩnh viễn ở trong các tín đồ; thay vào đó, Thánh Linh đến với họ theo thời gian để thực hiện các mục đích của Đức Chúa Trời qua họ (Các Quan Xét 3:10; 14:19; 1 Sa-mu-ên 10:10; 16:14; Thi Thiên 51:11). Thực tế là việc Đức Thánh Linh đến rồi đi không có nghĩa là những tín đồ Cựu Ước đã mất (và lấy lại) sự cứu rỗi của mình. Bối cảnh của Thi thiên 51 là lời cầu nguyện ăn năn của Đa-vít sau khi phạm tội với Bát-Sê-ba. Đứa trẻ sinh ra từ tội lỗi của Đa-vít và Bát-Sê-ba đã chết và Đa-vít nói rằng một ngày nào đó ông sẽ đi đến với đứa trẻ (2 Sa-mu-ên 12:16–23). Nói cách khác, Đa-vít tin rằng một ngày nào đó ông sẽ đến với đứa con đã khuất của mình trên thiên đàng. Dù đã phạm tội, nhưng Đa-vít đã không mất sự cứu rỗi của mình.

Các Thánh đồ trong thời Cựu Ước, bởi đức tin, đã mong đợi Đấng Mê-si sẽ đến để cứu (Giăng 8:56). Họ đặt đức tin nơi Đức Chúa Trời để được cứu rỗi: “Đáng ngợi-khen Chúa thay, là Đấng hằng ngày gánh gánh-nặng của chúng tôi, tức là Đức Chúa Trời, sự cứu-rỗi của chúng tôi. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời giải-cứu chúng tôi; ấy là nhờ Chúa Giê-hô-va mà loài người được tránh-khỏi sự chết” (Thi Thiên 68: 19-20). Ngày nay, chúng ta nhìn lại, bằng đức tin, về Đấng Christ đã đến để cứu. Chúng ta cũng đặt đức tin nơi Đức Chúa Trời để được cứu rỗi. Cùng với nhau, các Thánh đồ trong Cựu Ước và Tân Ước tin rằng Đức Chúa Trời là chân thật, thành tín với những lời hứa của Ngài: “Công-việc của Hòn-Đá là trọn-vẹn; vì các đường-lối Ngài là công-bình. Ấy là Đức Chúa Trời thành-tín và vô-tội; Ngài là công-bình và chánh-trực” (Phục Truyền 32:4). Nhờ sự thành tín của Ngài, chúng ta được đảm bảo vĩnh viễn.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Những người tin vào thời Cựu Ước có được sự đảm bảo đời đời không?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries