Câu hỏi
Sứ đồ là gì?
Trả lời
Từ sứ đồ có nghĩa là “người được sai đi”. Trong Tân Ước, từ sứ đồ có hai cách dùng chính. Đầu tiên là đề cập cụ thể đến mười hai sứ đồ của Chúa Giê-su Christ. Dạng thứ hai thường đề cập đến những cá nhân khác được sai phái đi làm sứ giả / đại sứ của Chúa Giê-su Christ.
Mười hai sứ đồ giữ một vị trí đặc biệt trong Kinh Thánh. Khi nhắc đến Giê-ru-sa-lem Mới, Khải-huyền 21:14 chép rằng: “Còn tường của thành có mười hai cái nền, tại trên có đề mười hai danh, là danh mười hai sứ đồ của Chiên Con”. Mười hai sứ đồ cũng được nhắc đến trong Ma-thi-ơ 10:2; Mác 3:14; 4:10; 6:7; 9:35; 2:10, 17, 20; Lu-ca 6:13; 9:1; 22:14; Giăng 6:71; Công vụ 6:2; và 1 Cô-rinh-tô 15:5. Chính mười hai sứ đồ là những sứ giả đầu tiên rao truyền Phúc âm sau khi Chúa Giê-su sống lại và thăng thiên. Chính mười hai sứ đồ là nền tảng của hội thánh—và Chúa Giê-su là đá góc nhà (Ê-phê-sô 2:20).
Hội Thánh ngày nay không còn có kiểu 12 sứ đồ như vậy. Bởi những tiêu chuẩn để được chọn làm sứ đồ thời đó là: (1) đã từng là nhân chứng của Đấng Christ phục sinh (1 Cô-rinh-tô 9:1), (2) đã được chọn rõ ràng bởi Đức Thánh Linh (Công vụ 9:15), và ( 3) có khả năng thực hiện những dấu kỳ phép lạ (Công vụ 2:43; 2 Cô-rinh-tô 12:12). Ngoài ra, 12 sứ đồ đặc biệt là bởi trách nhiệm của họ và chính họ đã đặt nền móng cho Hội Thánh Chúa mà ngày nay không ai có thể làm. Hai nghìn năm sau, nền móng của Hội Thánh vẫn được giữ vững.
Ngoài mười hai sứ đồ duy nhất của Chúa Giê-su Christ, còn có các sứ đồ theo nghĩa chung. Ba-na-ba được gọi là “sứ đồ” trong Công vụ 13:2 và 14:4. An-trô-ni-cơ và Giu-ni-a cũng được cho là sứ đồ trong Rô-ma 16:7. Có 1 từ “sứ đồ” trong tiếng Hy Lạp được dùng để chỉ Tít trong 2 Cô-rinh-tô 8:23 và Ép-ba-phô-đích trong Phi-líp 2:25. Vì vậy, dường như từ sứ đồ còn được dùng để chỉ một người nào đó được sai đi ngoài mười hai sứ đồ của Chúa Giê-su. Bất cứ ai được “sai đi” đều có thể được gọi là sứ đồ.
Chính xác thì vai trò của một sứ đồ bên ngoài mười hai sứ đồ là gì? Điều đó không hoàn toàn rõ ràng. Theo định nghĩa của từ này, điều gần gũi nhất ngày nay với một sứ đồ, theo nghĩa chung, là một nhà truyền giáo. Người truyền giáo là môn đồ của Đấng Christ được sai đi với sứ mệnh cụ thể là rao truyền Phúc Âm. Người truyền giáo là sứ giả của Đấng Christ đến với những người chưa nghe tin mừng. Tuy nhiên, để tránh nhầm lẫn, tốt nhất là không nên sử dụng thuật ngữ sứ đồ để chỉ bất kỳ chức vụ nào trong hội thánh ngày nay. Phần lớn các lần xuất hiện của từ sứ đồ hoặc các sứ đồ trong Tân Ước đề cập đến mười hai sứ đồ của Chúa Giê-su Christ.
Ngày nay có một số người đang tìm cách phục hồi chức vụ sứ đồ. Đây là một phong trào nguy hiểm. Thông thường, những người tuyên bố chức vụ sứ đồ tìm kiếm thẩm quyền ngang bằng, hoặc ít nhất là đối địch với thẩm quyền của mười hai sứ đồ ban đầu. Trong Kinh Thánh hoàn toàn không có chỗ nào giải thích cho cách hiểu như vậy về vai trò của sứ đồ ngày nay. Điều này phù hợp với lời cảnh báo của Tân Ước về các sứ đồ giả (2 Cô-rinh-tô 11:13).
Ở khía cạnh khác, tất cả các tín đồ của Chúa Giê-su đều được kêu gọi làm sứ đồ. Tất cả chúng ta đều là đại sứ của Ngài (Ma-thi-ơ 28:18-20; 2 Cô-rinh-tô 5:18-20). Tất cả chúng ta đều là "những người được sai đi" (Công vụ 1:8). Tất cả chúng ta đều là những người rao giảng Tin Lành (Rô-ma 10:15).
English
Sứ đồ là gì?