Câu hỏi
Kinh Thánh nói gì về sự tham lam?
Trả lời
Tham lam là sự ham muốn thái quá và ích kỷ để có được nhiều thứ hơn, thường là tiền bạc hoặc quyền lực. Có nhiều lời cảnh báo trong Kinh Thánh về việc chiều theo lòng tham và khao khát giàu có. Chúa Giê-su cảnh báo: “Hãy giữ cẩn thận chớ hà tiện gì hết; vì sự sống của người ta không phải cốt tại của cải mình dư dật đâu” (Lu-ca 12:15). “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy … Các ngươi không có thể làm tôi Đức Chúa Trời lại làm tôi Ma-môn nữa” (Matthew 6:19, 24b). Chúa Giê-su có theo đuổi việc kiếm tiền không? Không. Trái lại, Ngài trở nên nghèo khó vì chúng ta (II Cô-rinh-tô 8:9) và “không có chỗ gối đầu” (Ma-thi-ơ 8:20). Chúa Giê-su cũng không theo đuổi quyền lực. Thay vào đó, Ngài chỉ dạy rằng: “Song trong các ngươi không như vậy; trái lại, hễ ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; còn ai trong các ngươi muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi mọi người. Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (Mác 10:43–45).
Tham lam và ham muốn giàu có là cạm bẫy mang đến sự hủy hoại và tiêu diệt. “Sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác” và các Cơ Đốc nhân được cảnh báo, “đừng để lòng trông cậy nơi của cải” (xin xem I Ti-mô-thê 6:9-10, 17-18). Tham lam, hoặc có sự tham muốn quá mức hoặc tham lam để có nhiều hơn, là thờ hình tượng. Ê-phê-sô 5:5 nói, “Vì anh em phải biết rõ rằng kẻ gian dâm, ô uế, tham lam, tức là kẻ thờ hình tượng, không một kẻ nào được dự phần kế nghiệp của nước Đấng Christ và Đức Chúa Trời”. Nguyên tắc cần ghi nhớ có trong Hê-bơ-rơ 13:5: “Chớ tham tiền; hãy lấy điều mình có làm đủ rồi, vì chính Đức Chúa Trời có phán rằng: ‘Ta sẽ chẳng lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu’”.
Đó là sự ham mê tiền bạc, chứ bản thân tiền bạc không phải là vấn đề. Ham mê tiền bạc là một tội lỗi vì nó cản trở việc thờ phượng Chúa. Chúa Giê-su nói người giàu khó vào Nước Đức Chúa Trời. Khi người thanh niên giàu có hỏi Chúa Giê-su anh ta phải làm gì để được sự sống đời đời, Chúa Giê-su bảo anh ta hãy bán hết tài sản của mình và lấy tiền phân phát cho người nghèo. “Nhưng khi người trẻ nghe xong lời nầy, thì đi, bộ buồn bực; vì chàng có của cải nhiều lắm” (xin xem Ma-thi-ơ 19:16-22). Bằng cách hướng dẫn anh ta từ bỏ tiền bạc, Chúa Giê-su chỉ ra vấn đề chính của người thanh niên: lòng tham hoặc sự ham mê tiền bạc. Người thanh niên không thể theo Đấng Christ vì anh ta chạy theo tiền bạc. Tình yêu của anh đối với thế giới này đã can thiệp vào tình yêu của anh dành cho Chúa.
Lòng tham không có chỗ cho sự thỏa lòng. Thông thường, chúng ta càng có nhiều, chúng ta càng muốn nhiều hơn. Của cải vật chất sẽ không bảo vệ chúng ta trong cuộc sống này hay sự sống đời đời. Câu chuyện ngụ ngôn của Chúa Giê-su về người giàu có ngu dại trong Lu-ca 12:13–21 minh họa rất rõ điểm này. Một lần nữa, tiền bạc hay của cải không phải là vấn đề. Vấn đề là thái độ của chúng ta đối với nó. Khi đặt niềm tin vào sự giàu có hoặc bị tiêu hao bởi ham muốn vô độ về việc có nhiều hơn nữa, chúng ta đã không dâng cho Chúa sự vinh hiển và sự thờ phượng mà Ngài đáng được hưởng. Chúng ta phải phục vụ Chúa, không lãng phí thời gian để cố gắng trở nên giàu có (Châm ngôn 23:4). Ước muốn trong lòng chúng ta là tích trữ của cải trên trời và không phải lo lắng về việc chúng ta sẽ ăn, uống hay mặc gì. “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (xin xem Ma-thi-ơ 6:25-34).
English
Kinh Thánh nói gì về sự tham lam?