settings icon
share icon
Câu hỏi

Chúa Giê-xu có ý gì khi Ngài phán, Ta đứng ngoài cửa mà gõ (Khải Huyền 3:20)?

Trả lời


Qua sứ đồ Giăng trong Khải Huyền 2—3, Chúa Giê-xu đã gửi bảy lá thư đến bảy Hội Thánh ở Tiểu Á. Đó là những lá thư hướng dẫn, khiển trách và khích lệ cá nhân cho các Hội

Thánh địa phương. Đối với Hội Thánh cuối cùng, Hội Thánh hâm hẩm ở Lao-đi-xê, Chúa Giê-xu đã đưa ra lời kêu gọi khẩn thiết này: “Nầy, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và người với Ta” (Khải Huyền 3:20).

Hình ảnh Chúa Giê-xu đứng ngoài cửa và gõ thường được dùng để minh họa cho lời mời tiếp nhận sự cứu rỗi của Ngài: chỉ cần bạn “mở cửa lòng mình” và để Chúa Giê-xu bước vào cuộc sống của bạn, mọi thứ sẽ ổn. Nhưng trong Khải Huyền 3:20, Chúa Giê-xu không phải đang cầu xin một ai đó mở cửa cho Ngài để họ được cứu; hay Ngài đang mong đợi ai đó sẽ mở cửa nhà thờ và cho phép Ngài bước vào! Thật đáng báo động khi ai đó nghĩ rằng Chúa Giê-xu đứng bên ngoài nhà thờ và gõ cửa xin vào vì đó là vị trí của Ngài. Hội Thánh Lao-đi-xê đã đóng sầm cánh cửa trước mặt Đấng thiết lập Hội Thánh. Họ tự mãn với sự thịnh vượng của mình và bỏ mặc Chúa Giê-xu đứng bên ngoài. Ngài là người ngoài cuộc đối với tấm lòng của toàn thể hội chúng.

Hầu hết bảy lá thư đều chứa đựng những lời khen ngợi, lời phàn nàn hoặc chỉ trích, mệnh lệnh và lời hứa của Chúa Giê-xu. Nhưng Hội Thánh Lao-đi-xê, giống như người chị em đã chết về mặt tâm linh của họ là Hội Thánh Sạt-đe. Họ không còn xứng đáng nhận được lời chấp thuận nào từ Chúa Giê-xu. Người Lao-đi-xê mắc tội tự phụ, tự cho mình là công chính và thờ ơ về mặt tâm linh. Tệ hơn nữa, Hội Thánh không nhận biết tình trạng khốn khổ của họ.

Đối với Hội Thánh Lao-đi-xê, Chúa Giê-xu đã đưa ra lời chỉ trích gay gắt này: “Ta biết công-việc của ngươi; ngươi không lạnh cũng không nóng. Ước gì ngươi lạnh hoặc nóng thì hay! Vậy, vì ngươi hâm-hẩm, không nóng cũng không lạnh, nên ta sẽ nhả ngươi ra khỏi miệng ta. Vả, ngươi nói: Ta giàu, ta nên giàu-có rồi, không cần chi nữa; song ngươi không biết rằng mình khổ-sở, khốn-khó, nghèo-ngặt, đui-mù, và lõa-lồ” (Khải Huyền 3:15–17).

Với sự kiêu ngạo, tự mãn và đui mù về mặt tâm linh, Hội Thánh Lao-đi-xê trở nên vô dụng trong vương quốc của Đức Chúa Trời. Bằng cách sử dụng lối nói hình bóng, ​​Chúa Giê-xu đã ban ra mệnh lệnh, nhằm cảnh báo Hội Thánh cần phải đổi sự công bình giả tạo của họ lấy sự công bình thật (Khải Huyền 3:18). Ngài kêu gọi họ hãy sốt sắng và ăn năn (câu 19).

Lời kêu gọi của Đấng Christ rất chân thành và cấp bách: “Nầy, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và người với Ta” (Khải Huyền 3:20). Lời kêu gọi ấy cũng mang tính cá nhân. Ngài đang nói với từng người một bằng những đại từ nhân xưng số ít như: ai, cùng người ấy, với người, và người. Ngài đang mời gọi mỗi người trong Hội Thánh trải nghiệm mối tương giao mật thiết với Ngài. Và mặc dù mong muốn của Ngài là toàn thể Hội Thánh đáp lại và mở cửa cho Ngài, nhưng cuối cùng thì quyết định vẫn tùy thuộc vào từng cá nhân.

Chúa Giê-xu biết rằng không phải ai cũng sẽ đáp lại lời mời gọi của Ngài và mở cánh cửa cho mối liên hệ với Ngài. Nhiều người, giống như những người sống ở Lao-đi-xê, sẽ chọn cách từ chối lời kêu gọi của Ngài. Họ hờ hững, và với tấm lòng chai đá, họ sẽ vẫn mù quáng trước sự thật rằng họ đã sống bằng một sự công chính giả tạo (Hê-bơ-rơ 3:7–8). Đối với những người này, Chúa Giê-xu sẽ nói, “hãy lui ra khỏi Ta, Ta chẳng hề biết các ngươi bao giờ” (Ma-thi-ơ 7:21–23). Đáng buồn thay, họ sẽ không vào được vương quốc thiên đàng.

Trong suốt thời gian thi hành chức vụ trên đất, Chúa Giê-xu đã nỗ lực hết sức để chứng minh rằng sự công chính đến với chúng ta như một món quà chỉ qua đức tin. Có được sự công chính của Đấng Christ, bởi ân điển qua đức tin, là cách duy nhất để vào vương quốc thiên đàng (Rô-ma 3:24–25; II Cô-rinh-tô 5:21; Ê-phê-sô 2:4–8).

Khi Chúa Giê-xu phán, “Ta đứng ngoài cửa mà gõ,” Ngài đang mời gọi các thành viên của Hội Thánh Lao-đi-xê cần sớm nhận ra tình trạng tâm linh khốn khổ của họ và tiếp nhận món quà cứu rỗi đích thực của Ngài. Giống như sứ đồ Phao-lô, những người Lao-đi-xê cần nhận ra họ phải lệ thuộc tuyệt đối vào Đấng Christ: “Hơn thế, tôi cũng xem tất cả mọi sự như là lỗ, vì sự nhận biết Đấng Christ Jêsus, Chúa tôi, là quý hơn hết. Vì Ngài, tôi đành chịu lỗ tất cả, và xem những điều đó như rác rưởi, để được Đấng Christ, và được ở trong Ngài. Được vậy không phải nhờ sự công chính của tôi dựa trên luật pháp mà nhờ đức tin nơi Đấng Christ, là sự công chính đến từ Đức Chúa Trời dựa trên đức tin” (Phi-líp 3:8–9).

Đối với những ai mở cửa lòng đón Ngài, Chúa Giê-xu hứa ban cho họ một mối liên hệ gần gũi với Ngài. Điều này đã được bày tỏ qua hình ảnh người đó sẽ cùng Ngài thưởng thức một bữa ăn ngon. Và Ngài đã ban tặng phần thưởng lớn này: “Ai có tai, hãy nghe lời Thánh Linh phán với các Hội Thánh” (Khải Huyền 3:21). Những lời này là lời hứa chắc chắn của Đấng Christ đối với Hội Thánh Lao-đi-xê.

Ngày nay, Chúa Giê-xu vẫn tiếp tục phán rằng: “Ta đứng ngoài cửa mà gõ!” Đối với những Hội Thánh đầy dẫy những Cơ Đốc nhân danh nghĩa, Ngài đang gửi lời mời tha thiết đến với họ để họ được bước vào mối thông công trọn vẹn với Ngài. Đấng nắm giữ chìa khóa của vương quốc thiên đàng (Ma-thi-ơ 16:19; Khải Huyền 1:18; 3:7) kêu gọi tất cả chúng ta lắng nghe tiếng Ngài và mở cửa để Ngài có thể vào và bắt đầu sự hiệp một thân mật với chúng ta. Với những ai đáp lại lời Ngài, Chúa Giê-xu Christ bảo đảm cánh cửa ấy sẽ mở ra sự sống đời đời và phần thưởng là được cai trị với Ngài trên thiên đàng.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Chúa Giê-xu có ý gì khi Ngài phán, Ta đứng ngoài cửa mà gõ (Khải Huyền 3:20)?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries