settings icon
share icon
Câu hỏi

Theo Kinh Thánh, tình trạng con người là gì?

Trả lời


Ban đầu khi Đức Chúa Trời dựng nên A-đam và Ê-va, tình trạng của con người rất lý tưởng—môi trường sống hoàn hảo, vô tội và có mối liên hệ mật thiết với Đấng Tạo Hóa. Sau khi A-đam cố ý không vâng lời Chúa, tình trạng của con người đã thay đổi. Môi trường hoàn hảo, bản chất vô tội và mối liên hệ tốt đẹp với Đức Chúa Trời đã không còn nữa. Kể từ đó, con người lâm vào tình trạng hư mất, mù quáng, phạm tội, cảm biết tội lỗi, nô lệ cho tội lỗi, suy đồi về mặt đạo đức và đang chết dần chết mòn. Bởi ân điển của Đức Chúa Trời và sự cứu rỗi do Đấng Christ ban tặng, chúng ta có thể mong đợi tình trạng của con người được phục hồi trở về trạng thái ban đầu.

Jean-Jacques Rousseau đưa ra giả thuyết rằng bản chất con người vốn là tốt nhưng bị xã hội làm cho hư hoại. Một số khác ủng hộ quan điểm của Aristotle và John Locke, cho rằng chúng ta sinh ra là một tờ giấy trắng. Nên chúng ta được tự do định hình tính cách của mình và các tác động từ bên ngoài có thể góp phần uốn nắn chúng ta. Tuy nhiên, theo Kinh Thánh, tình trạng tự nhiên của con người là tội lỗi và xa cách với Đức Chúa Trời. Chúng ta bẩm sinh khi được sinh ra đã không tốt hay có thể giữ thái độ trung lập trong mọi quyết định về đạo đức. Chúng ta sinh ra là tội nhân, và vì điều đó nên được định sẵn cho sự chết và cơn thịnh nộ (Thi Thiên 51:5; Rô-ma 3:23; 6:23; Giăng 3:16–18; Ê-phê-sô 2:1–5).

Giáo lý Kinh Thánh về sự bại hoại hoàn toàn định nghĩa tình trạng thực sự của con người. Vì A-đam đã sa vào tội lỗi, mọi khía cạnh trong đời sống của một người bị tội lỗi làm hư hỏng: tâm trí, cảm xúc và ý chí đều bị vấy bẩn. Chúng ta suy nghĩ sai trật, có những cảm xúc sai trật và lựa chọn làm điều sai trật. Chúng ta tự nhiên yêu bóng tối (Giăng 3:19), và chúng ta không hiểu những điều thuộc về Chúa (I Cô-rinh-tô 2:14).

Tình trạng con người bị hư mất; tất cả chúng ta đều bị lạc lối (Ê-sai 53:6). Chúng ta mù quáng về mặt tâm linh (II Cô-rinh-tô 4:4). Chúng ta có tội, đã vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời (I Giăng 1:8; 3:4). Chúng ta là người có tội trước mặt Đức Chúa Trời, Đấng phán xét công bình (Rô-ma 5:12, 18). Chúng ta bị tội lỗi bắt làm nô lệ (Giăng 8:34). Chúng ta bị hủy hoại về mặt đạo đức (Rô-ma 7:18). Chúng ta đang chết thể xác và tâm linh (I Phi-e-rơ 1:24; Ê-phê-sô 2:1).

Trong tình trạng tự nhiên, chúng ta không tự nguyện tìm kiếm Đức Chúa Trời hay ý muốn của Ngài (Rô-ma 3:10–11). Vì bản chất tội lỗi của mình, chúng ta “thù nghịch với Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:7). Nhưng may mắn thay, Đức Chúa Trời yêu kẻ thù của Ngài, và Ngài đã chứng minh tình yêu thương lớn lao của Ngài dành cho chúng ta bằng cách sai Con một của Ngài đến thế gian và chết thay cho chúng ta (Giăng 3:16–21; Rô-ma 5:8). Chúng ta đã bị lạc lối, và Đấng Chăn Nhân Lành đã gom nhóm chiên của Ngài. Chúng ta mù loà về mặt tâm linh, và Đấng Chữa Lành đã tìm được chúng ta. Chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời, và Đấng Phán Xét đã xưng công bình cho chúng ta. Chúng ta bị bắt làm nô lệ, và Đấng Cứu Chuộc đã trả giá để giải thoát chúng ta. Chúng ta đã bị hủy hoại về mặt đạo đức, và Ngài đã phục hồi chúng ta. Chúng ta đã chết, và Đấng Phục Sinh – Đấng Sống đã khiến chúng ta sống lại.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Theo Kinh Thánh, tình trạng con người là gì?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries