Câu hỏi
Ai sẽ lên thiên đàng?
Trả lời
Mọi người có những quan niệm khác nhau về thiên đàng. Nhiều người không hiểu gì về Đức Chúa Trời, nhưng vẫn thích nghĩ về thiên đàng là "nơi tốt hơn", nơi tất cả chúng ta sẽ đến sau khi chết. Những ý tưởng về thiên đàng thường không chỉ là những hy vọng mơ hồ, ngang bằng với việc "có thể một ngày nào đó tôi sẽ trúng số." Hầu hết mọi người không nghĩ đến thiên đàng nhiều cho đến khi họ tham dự một lễ tang hoặc một người thân yêu qua đời. Người ta thường gọi thiên đàng là nơi “người tốt đi đến”. Và tất nhiên, tất cả những người mà họ quen biết và yêu mến đều được xếp vào hạng “người tốt”.
Nhưng Kinh Thánh nói nhiều điều về sự sống sau khi chết, và nó mâu thuẫn với quan điểm phổ biến. Giăng 3:16 chép: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời." Sau đó, trong câu 36, Chúa Giê-su tiếp tục phán: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó”. Hê-bơ-rơ 9:27 cho biết "Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét". Theo những câu này, mọi người đều chết, nhưng không phải ai cũng được lên thiên đàng (Ma-thi-ơ 25:46; Rô-ma 6:23; Lu-ca 12: 5; Mác 9:43).
Đức Chúa Trời thánh khiết và hoàn hảo. Thiên đàng, nơi ở của Ngài, cũng thánh khiết và hoàn hảo (Thi thiên 68:5; Nê-hê-mi 1: 5; Khải huyền 11:19). Theo Rô-ma 3:10, "Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không". Không có một người nào đủ thánh thiện và hoàn hảo cho thiên đàng. Những người mà chúng ta gọi là "tốt" không tốt chút nào so với sự hoàn hảo vô tội của Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời cho phép con người tội lỗi bước vào thiên đàng hoàn hảo, nó sẽ không còn hoàn hảo nữa. Tiêu chuẩn nào nên được sử dụng để xác định ai là "đủ tốt?" Tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời là tiêu chuẩn duy nhất được tính, và Ngài đã cầm quyền. Rô-ma 3:23 nói rằng "tất cả mọi người đều đã phạm tội và thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời." Và sự trả giá cho tội lỗi đó là sự xa cách đời đời khỏi Đức Chúa Trời (Rô-ma 6:23).
Tội lỗi phải bị trừng phạt, hoặc Đức Chúa Trời không công bằng (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:6). Bản án mà chúng ta phải đối mặt khi chết chỉ đơn giản là Đức Chúa Trời đưa ra bản báo trạng của chúng ta và tuyên án về tội ác của chúng ta chống lại Ngài. Chúng ta không có cách nào để biến những sai lầm của mình thành đúng. Cái tốt của chúng ta không lớn hơn cái xấu của chúng ta. Một tội lỗi làm hỏng sự hoàn hảo, giống như một giọt thạch tín trong một ly nước làm nhiễm độc cả ly nước.
Vì vậy, Đức Chúa Trời đã trở thành con người và nhận hình phạt của chúng ta trên chính Ngài. Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời trong xác thịt. Ngài đã sống một cuộc đời không tội lỗi, vâng lời Cha Ngài (Hê-bơ-rơ 4:15). Ngài không có tội, nhưng tại thập tự giá, Ngài đã gánh lấy tội lỗi của chúng ta và biến nó thành tội lỗi của Ngài. Một khi Ngài đã trả giá cho tội lỗi của chúng ta, chúng ta có thể được tuyên bố là thánh khiết và hoàn hảo (2 Cô-rinh-tô 5:21). Khi chúng ta xưng nhận tội lỗi của mình với Ngài và cầu xin sự tha thứ của Ngài, Ngài đóng ấn "Nợ đã trả xong" trên cuộc sống ích kỷ, ham muốn và tham lam của chúng ta (Công vụ 2:38; 3:19; 1 Phi-e-rơ 3:18).
Khi chúng ta đứng trước mặt Chúa một ngày nào đó, chúng ta không thể cầu xin để được vào thiên đàng dựa trên công đức của chúng ta. Chúng ta không có gì để trả giá. So với tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời, không ai trong chúng ta đủ tốt. Nhưng Chúa Giê-su thì có, và chính nhờ công đức của Ngài mà chúng ta có thể vào thiên đàng. 1 Cô-rinh-tô 6:9-11 nói: "Anh em há chẳng biết những kẻ không công bình chẳng bao giờ hưởng được nước Đức Chúa Trời sao? Chớ tự dối mình: Phàm những kẻ tà dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm giáng yểu điệu, kẻ đắm nam sắc, kẻ trộm cướp, kẻ hà tiện, kẻ say sưa, kẻ chưởi rủa, kẻ chắt bóp, đều chẳng hưởng được nước Đức Chúa Trời đâu. Trước kia anh em ít nữa cũng có một đôi người như thế; nhưng nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi". Sự hy sinh của Chúa Giê-su che đậy tất cả.
Những người được lên thiên đàng đều giống nhau về một mặt: họ là những người tội lỗi đã đặt đức tin nơi Chúa Giê-su Christ (Giăng 1:12; Công vụ 16:31; Rô-ma 10:9). Họ đã nhận ra mình cần một Đấng Cứu Rỗi và hạ mình chấp nhận lời đề nghị tha thứ của Đức Chúa Trời. Họ đã ăn năn về lối sống cũ và bắt đầu bước theo Đấng Christ (Mác 8:34; Giăng 15:14). Họ không cố gắng tìm kiếm sự tha thứ của Đức Chúa Trời nhưng đã vui lòng phục vụ Ngài từ tấm lòng biết ơn (Thi thiên 100: 2). Loại đức tin cứu rỗi linh hồn là loại đức tin biến đổi cuộc sống (Gia-cơ 2:26; 1 Giăng 3: 9-10) và hoàn toàn dựa vào ân điển của Đức Chúa Trời.
English
Ai sẽ lên thiên đàng?