Câu hỏi
Sự khác biệt giữa Âm phủ, Địa ngục, Hồ lửa, Ba-ra-đi, Thiên đàng, và lòng của Áp-ra-ham?
Trả lời
Các thuật ngữ khác nhau được sử dụng trong Kinh thánh cho thiên đàng và địa ngục là âm phủ, địa ngục (gehenna, tiếng Hy Lạp), hồ lửa, thiên đường (Ba-ra-đi), và lòng của Abraham – là chủ đề của nhiều cuộc tranh luận và có thể gây nhầm lẫn.
Từ "Ba-ra-đi" được dùng như một từ đồng nghĩa với "thiên đàng" (II Cô-rinh-tô 12:4, Khải huyền 2:7). Khi Chúa Giê-xu đang chết trên thập tự giá và một trong những tên trộm bị đóng đinh trên thập tự giá với Chúa Giê-xu đã cầu xin Ngài thương xót, Ngài đáp, "Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi (Lu-ca 23:43). Chúa Giê-xu biết rằng sự chết của Ngài sắp xảy đến và Ngài sẽ sớm lên trời với Cha của Ngài. Chúa Giê-xu đã nói về Ba-ra-di như là một từ đồng nghĩa với "thiên đàng", và từ này có liên quan đến bất cứ nơi nào lý tưởng và đáng yêu.
Lòng của Áp-ra-ham chỉ được nhắc tới một lần trong Kinh thánh – trong câu chuyện về La-xa-rơ và người giàu có (Lu-ca 16:19-31). Nó đã được sử dụng trong Bộ sưu tập các văn kiện Do Thái giáo cổ đại (Talmud) như là một từ đồng nghĩa với "thiên đàng". Hình ảnh trong truyện là La-xa-rơ đang ngồi dựa vào lòng của Áp-ra-ham – giống như Giăng đã dựa vào lòng của Chúa Giê-xu trong Bữa Tiệc Thánh – tại bữa tiệc trên thiên đàng. Có nhiều ý kiến khác nhau về việc lòng của Áp-ra-ham tượng trưng chính xác cho điều gì. Những ai tin rằng bối cảnh của câu chuyện là khoảng thời gian sau sự chết và sự sống lại của Đấng Mê-si-a, thì thấy rằng lòng của Áp-ra-ham đồng nghĩa với "thiên đường". Bối cảnh này thực sự không liên quan đến mục đích của câu chuyện, đó là những người ác sẽ thấy người công chính hạnh phúc và chính mình trong sự đau khổ, và có một "hố sâu lớn" tồn tại giữa họ (Lu-ca 16:26), là một khoảng cách sẽ không bao giờ được nối lại.
Trong Kinh thánh Hê-bơ-rơ, từ được sử dụng để mô tả nơi ở của người chết là sheol. Nó chỉ đơn giản có nghĩa là "nơi của người chết" hoặc "nơi của những linh hồn đã chết". Từ Hy Lạp Tân Ước dùng cho "địa ngục" là Hades, cũng có nghĩa là "nơi của người chết". Từ Hy Lạp gehenna cũng được sử dụng trong Tân Ước cho "địa ngục" và được bắt nguồn từ chữ Hê-bơ-rơ là hinnom. Các câu Kinh thánh khác trong Tân Ước cho biết rằng sheol/hades là một nơi tạm thời, nơi những linh hồn của những người không tin được giữ trong khi chờ đợi sự sống lại và sự đoán xét cuối cùng trong sự đoán xét của Ngai Lớn Trắng. Các linh hồn của người công chính đi thẳng vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời là – trời/ thiên đàng/Ba-ra-đi/lòng của Áp-ra-ham lúc chết (Lu-ca 23:43, II Cô-rinh-tô 5:8, Phi-líp 1:23).
Hồ lửa, chỉ đề cập đến trong Khải huyền 19:20 và 20:10, 14-15, là địa ngục cuối cùng, nơi trừng phạt đời đời cho tất cả những kẻ nổi loạn không ăn năn, cả thiên thần và con người (Ma-thi-ơ 25:41). Nó được miêu tả như là một nơi đốt lưu huỳnh, và những ai ở trong đó kinh nghiệm sự đau đớn đời đời liên tục không thể tả xiết (Lu-ca 16:24, Mác 9:45-46). Những ai đã chối bỏ Đấng Christ và đang ở nơi trú ngụ tạm thời của người chết trong hades/sheol có hồ lửa là nơi đến cuối cùng của họ.
Nhưng những người có tên được viết trong quyển sách sự sống của Chiên Con không có sự sợ hãi về số phận khủng khiếp này. Bởi đức tin nơi Đấng Christ và huyết của Ngài đã đổ trên thập tự giá cho tội lỗi của chúng ta, chúng ta được định để sống đời đời trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
English
Sự khác biệt giữa Âm phủ, Địa ngục, Hồ lửa, Ba-ra-đi, Thiên đàng, và lòng của Áp-ra-ham?