Câu hỏi
Chúa Giê-xu có ý gì khi Ngài hứa về một đời sống dư dật?
Trả lời
Trong Giăng 10:10, Chúa Giê-xu nói, "Kẻ trộm chỉ đến để cướp giết và hủy diệt, còn ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật". Không giống như kẻ trộm, Đức Chúa Giê-xu không đến vì những lý do ích kỷ. Ngài đến để ban cho, chứ không phải để nhận. Ngài đến để con người có thể có một cuộc sống ý nghĩa, có mục đích, vui mừng và đời đời nơi Ngài. Chúng ta nhận được cuộc sống dư dật này ngay khi chúng ta tiếp nhận Ngài là Đấng cứu chuộc của chúng ta (Giăng 4:42; 2 Ti-mô-thê 1:10).
Từ "dư dật" trong tiếng Hy Lạp là perisson, nghĩa là "vượt trội, rất tốt đẹp, rất lớn, hơn, thừa, một số lượng quá dư dật đến mức lớn lao hơn điều mà một người mong đợi hay lường trước". Nói tóm lại, Chúa Giê-xu hứa ban cho chúng ta một đời sống tốt hơn rất nhiều so với điều chúng ta có thể từng tưởng tưởng, gợi nhớ lại một khái niệm ở I Cô-rinh-tô 2:9, "Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng người chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời đã chuẩn bị những điều ấy cho những người yêu mến Ngài". Sứ đồ Phao-lô nói cho chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời có khả năng làm cho dư dật vô cùng hơn mọi điều chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng, và Ngài làm điều đó bởi quyền năng của Ngài, là quyền năng sẽ hành động bên trong chúng ta nếu chúng ta thuộc về Ngài (Ê-phê-sô 3:20).
Trước khi chúng ta có những tưởng tượng về những ngôi nhà xa hoa, những chiếc xe hơi đắt tiền, những chuyến du lịch biển khắp thế giới, và có nhiều tiền hơn chúng ta biết phải làm gì với chúng, thì chúng ta cần phải dừng lại và suy nghĩ về điều Chúa Giê-xu dạy liên quan đến đời sống dư dật này. Kinh thánh nói cho chúng ta biết rằng sự giàu có, uy thế, địa vị và quyền lực trong thế giới này không phải là những ưu tiên của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta (I Cô-rinh-tô 1:26-29). Trong những lĩnh vực kinh tế, học thuật và địa vị xã hội, thì hầu hết Cơ Đốc nhân không xuất phát từ những tầng lớp đặc quyền. Vậy thì rõ ràng, đời sống dư dật không cốt tại của cải mình dư dật (Lu-ca 12:15). Nếu đúng như vậy thì Chúa Giê-xu là người giàu có nhất. Nhưng ngược lại mới đúng (Ma-thi-ơ 8:20).
Cuộc sống dư dật là sự sống đời đời, một sự sống bắt đầu ngay khi chúng ta đến với Đấng Christ và tiếp nhận Ngài là Đấng cứu chuộc, và cứu tiếp tục mãi mãi. Kinh thánh định nghĩa về sự sống – cụ thể là sự sống đời đời – được ban cho bởi Chính Chúa Giê-xu: "Vả, sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng Jêsus Christ, là Đấng Cha đã sai đến" (Giăng 17:3). Định nghĩa này không đề cập đến thời lượng của ngày, sức khỏe, sự thịnh vượng, gia đình, hay nghề nghiệp. Trên thực tế, điều duy nhất nó đề cập đến là sự hiểu biết về Đức Chúa Trời, đó là chìa khóa cho một cuộc sống dư dật thực sự .
Vậy cuộc sống dư dật là gì? Trước tiên, sự dư dật là sự du dật về thuộc linh, không phải về vật chất. Trên thực tế, Đức Chúa Trời không quan tâm quá mức đến những hoàn cảnh vật chất của đời sống chúng ta. Ngài đảm bảo với chúng ta rằng chúng ta không phải lo lắng về điều chúng ta sẽ ăn hay mặc (Ma-thi-ơ 6:25-32; Phi-líp 4:19). Những sự ban cho vật chất có thể hoặc không thể là một phần của một đời sống tập trung vào Chúa. Sự giàu có hay sự nghèo đói của chúng ta cũng không phải là dấu hiệu chắc chắn về vị trí của chúng ta trước mặt Chúa. Sa-lô-môn có mọi sự ban cho vật chất có thể dành cho con người nhưng ông nhận ra rằng mọi điều đó chỉ là vô nghĩa (Truyền đạo 5:10-15). Mặt khác, Phao-lô thỏa lòng trong bất cứ hoàn cảnh vật chất nào ông nhận được (Phi-líp 4:11-12).
Thứ hai, sự sống đời đời là sự sống mà một Cơ Đốc nhân thật sự quan tâm đến thì không được quyết định bởi thời gian nhưng bởi mối liên hệ với Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao khi chúng ta cải đạo và tiếp nhận món quà của Đức Thánh Linh thì chúng ta được nói rằng mình đã có sự sống đời đời (I Giăng 5:11-13), tuy nhiên không phải tất nhiên trong sự đầy trọn của nó. Chiều dài của đời sống trên đất thì không đồng nghĩa với đời sống dư dật.
Cuối cùng, đời sống của một Cơ Đốc nhân tập trung vào "sự tấn tới trong ân điển và trong sự thông biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ" (II Phi-e-rơ 3:18). Điều này dạy cho chúng ta rằng đời sống dư dật là một quá trình tiếp diễn của việc học tập, thực hành, và trưởng thành, cũng như sự thất bại, sự phục hồi, sự điều chỉnh, sự kiên trì và sự khắc phục bởi vì trong trong tình trạng hiện tại của chúng ta, "chúng ta xem như trong một cái gương cách mập mờ" (I Cô-rinh-tô 13:12). Một ngày nào đó, chúng ta sẽ thấy Chúa mặt đối mặt, và chúng ta sẽ biết Ngài trọn vẹn như chúng ta sẽ được biết trọn vẹn (I Cô-rinh-tô 13:12). Chúng ta sẽ không còn tranh chiến với tội lỗi và sự nghi ngờ. Đây sẽ là đời sống dư dật đầy trọn cuối cùng.
Mặc dù bản chất tự nhiên của chúng ta mong muốn những điều vật chất, nhưng là Cơ Đốc nhân, quan điểm của chúng ta về đời sống phải được cách mạng hóa (Rô-ma 12:2). Chúng ta chỉ trở thành những tạo vật mới khi chúng ta đến với Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 5:17), nên sự hiểu biết của chúng ta về "sự dư dật" phải được biến đổi. Đời sống dư dật thực sự phải là một đời sống dư dật về tình yêu thương, sự vui mừng, bình an, và những đặc tính còn lại của trái Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23), chứng không phải một đời sống dư dật về "vật chất". Nó bao gồm cả sự sống đời đời, và vì vậy sự quan tâm của chúng ta phải đặt ở sự sống đời đời chứng không phải ở đời sống tạm bợ. Phao-lô đã nhắc nhở chúng ta rằng, "Hãy ham mến các sự ở trên trời, đừng ham mến các sự ở dưới đất vì anh em đã chết, sự sống mình đã giấu với Đấng Christ trong Đức Chúa Trời" (Cô-lô-se 3:2-3).
English
Chúa Giê-xu có ý gì khi Ngài hứa về một đời sống dư dật?