Câu hỏi
Có phải đồng tính là tội không?
Trả lời
Để trả lời câu hỏi "Có phải đồng tính là một tội lỗi không?" thì chúng ta cần phải thách thức một số giả định mà câu hỏi được dựa trên. Trong năm mươi năm qua, thuật ngữ đồng tính, như được áp dụng cho đồng tính luyến ái, đã bùng nổ vào trong văn hóa chính thống, và chúng ta được biết rằng, việc trở thành đồng tính nam cũng nằm ngoài tầm kiểm soát của một người như là một người "bị thấp" hay "bị da đen". Vì thế câu hỏi được diễn đạt theo một cách nặng nề và không thể trả lời đầy đủ theo hình thức đó. Chúng ta cần phải phá vỡ câu hỏi này và giải quyết từng phần riêng biệt. Thay vì hỏi, "Bị đồng tính có phải là một tội không?" thì chúng ta nên hỏi, "Có sự hấp dẫn đồng giới thì có tội không?" và "Có tội không khi tham gia vào các hoạt động đồng tính vì những sự hấp dẫn đó?"
Liên quan đến câu hỏi đầu tiên, "Có phải là tội không khi có những sự hấp dẫn đồng giới?", câu trả lời rất phức tạp. Đầu tiên, có lẽ chúng ta nên phân biệt giữa (chủ động) phạm tội và (bị động) bị cám dỗ:
Bị cám dỗ không phải là một tội lỗi. Chúa Giê-xu bị cám dỗ, nhưng Ngài không bao giờ phạm tội (Ma-thi-ơ 4:1; Hê-bơ-rơ 4:15). Ê-va bị cám dỗ trong vườn và trái cấm chắc chắn đã hấp dẫn cô, nhưng dường như cô không thực sự phạm tội cho đến khi cô lấy trái đó và ăn nó (Sáng thế ký 3:6-7). Một cuộc đấu tranh với sự cám dỗ có thể dẫn đến tội lỗi, nhưng chính sự cám dỗ đó không phải là một tội lỗi.
Vấn đề với sự hấp dẫn đồng giới, hay cảm giác "bị đồng tính" thì đó là sự hấp dẫn đối với một thứ gì đó mà Chúa đã cấm, và bất kỳ mong muốn nào về một điều gì đó tội lỗi thì cuối cùng đều bắt nguồn từ tội lỗi. Bản chất của chúng ta đã bị nhiễm tội lỗi đến nỗi những gì xấu xa thường có vẻ tốt cho chúng ta. Tội lỗi khiến chúng ta nhìn thế giới và hành động của chính mình qua cái nhìn lệch lạc. Suy nghĩ, mong muốn và khuynh hướng của chúng ta đều bị ảnh hưởng. Kinh Thánh nói rằng chúng ta là những tội nhân theo bản chất (Rô-ma 5:12). Vì vậy, sự hấp dẫn đồng giới thực chất không phải lúc nào cũng là một tội lỗi chủ động, cố ý, nhưng nó bắt nguồn từ bản chất tội lỗi. Sự hấp dẫn đồng giới luôn luôn, ở một mức độ nào đó, là biểu hiện của xác thịt hoặc bản chất sa ngã.
Những con người tội lỗi sống trong một thế giới tội lỗi (Rô-ma 3:23; Ga-la-ti 1:4) được ném vào sự tò mò, sở thích và những cơ hội mà sẽ đưa chúng ta xa hơn khỏi Chúa. Thế giới của chúng ta tràn ngập những trái cấm, bao gồm cả sự dụ dỗ trở nên "đồng tính". Một người đàn ông đã kết hôn hạnh phúc có thể đột nhiên bị thu hút bởi đồng nghiệp mới của anh ta và vật lộn với những cảm xúc đó mỗi ngày (Ma-thi-ơ 5:28). Một người nghiện rượu không còn uống rượu có thể đấu tranh với mong muốn tiếp tục uống, thậm chí nhiều năm sau khi anh ta không còn nghiện. Những ham muốn đó không đại diện cho một lựa chọn tích cực cho tội lỗi, mặc dù chúng xuất phát từ bản chất tội lỗi. Nhưng khi khao khát "thụ thai" thì nó "sinh ra tội lỗi" (Gia-cơ 1:14-15). Chúng là một phần của việc trở thành một sinh vật sa ngã sống trong một thế giới sa ngã. Chúng ta phải luôn luôn làm mọi thứ có thể để có thể "chạy trốn" khỏi tội lỗi tình dục (Sáng thế ký 39:11-12; Mác 9:42-48, I Tê-sa-lô-ni-ca 4:2-7).
Một số người thừa nhận có suy nghĩ về việc "bị đồng tính" vì nhiều lý do là không bị thu hút một cách lãng mạn đối với các thành viên khác giới. Thay vào đó, họ khao khát sự thân mật với ai đó thuộc giới tính của chính họ. Nguyên nhân của sự hấp dẫn đồng giới này, nói theo quan điểm loài người, rất đa dạng và đang được thảo luận, nhưng sự thật vẫn là sự cám dỗ này là có thật. Nhiều người đấu tranh với sự hấp dẫn đồng giới thuật lại sự đau khổ qua nhiều năm với mong muốn mọi thứ sẽ khác. Con người không phải lúc nào cũng có thể kiểm soát cảm giác hoặc những gì họ cảm thấy, nhưng họ có thể kiểm soát những gì họ làm với những cảm xúc đó (I Phi-e-rơ 1:5-8). Và tất cả chúng ta có trách nhiệm chống lại sự cám dỗ (Ê-phê-sô 6:13). Tất cả chúng ta phải được biến đổi bằng cách làm mới tâm trí của chúng ta (Rô-ma 12:2) và "buộc mọi ý tưởng phải thuận phục Đấng Christ" (II Cô-rinh-tô 10:5). Người có sự hấp dẫn đồng tính luyến ái phải luôn ghi nhớ lời hứa của Chúa đối với người "hoạn quan", là người duy trì sự trong sạch của mình (Ê-sai 56:3-5; so sánh Ma-thi-ơ 19:10-12).
Phần thứ hai của câu hỏi này, "có tội không khi tham gia vào các hoạt động đồng tính luyến ái vì những sự hấp dẫn đồng giới?" có một câu trả lời thẳng thắn hơn. Bị lôi kéo về một mối quan hệ bị cấm về mặt đạo đức không phải là một tội lỗi tích cực; nó là một sự cám dỗ. Tội lỗi xảy ra khi chúng ta chăm chú vào những suy nghĩ sai lầm, sự cám dỗ sinh ra hoặc khi chúng ta chịu thua sự cám dỗ. Cảm thấy sự hấp dẫn đồng giới không phải là một tội lỗi chủ động, cố ý, nhưng mang lại khuynh hướng đó và tham gia vào các mối quan hệ đồng tính luyến ái là.
Văn hóa của chúng ta đảm bảo cho những người đồng tính rằng họ được sinh ra là đồng tính và tình dục rối loạn phải được tôn vinh, không được khắc phục. Do đó, chúng ta có cả một thế hệ trẻ em và thiếu niên chưa bao giờ biết đến thời điểm đồng tính luyến ái được coi là bất thường. Ở các trường tiểu học và trung học, bây giờ là thời trang khi xem chính mình một "người đồng tính nam" hoặc "song tính luyến ái" (bisexual) hoặc sử dụng bất kỳ nhóm danh hiệu tình dục điên rồ nào khác mà không có bất kỳ hiểu biết thực sự nào về ý nghĩa của chúng hay về những hàm ý đạo đức và vĩnh cửu.
Tất cả chúng ta đều là tội nhân, sinh ra với bản tính chỉ muốn làm hài lòng chính mình. Những ham muốn tội lỗi trong chúng ta thay đổi từ người này sang người khác, nhưng gốc rễ là như nhau (Rô-ma 3:11). Khi chúng ta nhận ra mình đã tan vỡ như thế nào và chúng ta không thể có mối tương giao với một Đức Chúa Trời thánh khiết trong điều kiện tồi tệ như vậy thì chúng ta phải chấp nhận với thái độ biết ơn về sự hy sinh của Chúa Giê-xu trên thập giá cho chúng ta (II Cô-rinh-tô 5:21). Ngài đã trả giá mà chúng ta nợ Đức Chúa Trời vì tội làm phản chống lại Đấng Tạo Hóa của chúng ta.
Ngài cũng phải trả giá cho tội lỗi đồng tính luyến ái, giống như Ngài đã trả giá cho tội kiêu ngạo, hãm hiếp, ngoại tình và trộm cắp. Những tội lỗi đó, và một ngàn điều nữa, là những điều khiến chúng ta xa cách Chúa và kết án chúng ta đến một cõi vĩnh hằng mà không có Ngài. Chúng ta không thể tiếp tục xác định chính mình bằng chính những tội lỗi đã đóng đinh Chúa Giê-xu, đồng thời cho rằng chúng ta đúng trước mặt Chúa. I Cô-rinh-tô 6:9-10 liệt kê nhiều tội lỗi mà người Cô-rinh-tô đã từng thực hành (đồng tính luyến ái có trong danh sách). Nhưng câu 11 nhắc nhở họ, "Trước đây anh em có đôi người như vậy. Nhưng trong danh Chúa là Đức Chúa Giê-xu Christ và trong Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, anh em đã được thanh tẩy, được thánh hóa và được xưng công bình". Nói cách khác, một số người Cô-rinh-tô, trước khi họ được cứu, đã sống theo lối sống đồng tính; nhưng không có tội lỗi nào là quá lớn đối với quyền năng thanh tẩy của Chúa Giê-xu. Một khi đã được làm sạch, chúng ta không còn được xác định bởi tội lỗi.
Hành vi đồng tính luyến ái sẽ không làm hại một người nhanh hơn bất kỳ niềm tự hào hay lòng tham hay ngoại tình nào. Không có Đấng Christ, chúng ta lạc lối, dù là đồng tính, thẳng tính hay vô tính. Nhưng, khi chúng ta phó thác cuộc sống của mình cho quyền năng của Chúa Giê-xu, thì Ngài ban cho chúng ta một bản chất mới (II Cô-rinh-tô 5:17). Ngài hủy diệt quyền lực mà tội lỗi đã từng chiếm giữ chúng ta (Rô-ma 6:1-7). Bản chất cũ đã từng ra lệnh cho hành động của chúng ta đã bị chinh phục trong một đứa trẻ được tái sinh của Chúa (Giăng 3:3). Sự cám dỗ vẫn dữ dội. Điểm yếu vẫn dằn vặt. Nhưng quyền năng của Đức Thánh Linh giúp chúng ta chống lại Sa-tan và vượt qua những tội lỗi đã từng giam cầm chúng ta (Cô-lô-se 2:14; Gia-cơ 4:7). Chúng ta có thể chọn cuộc sống mới trong Chúa Giê-xu hoặc cuộc sống cũ của tội lỗi. Nhưng chúng ta không thể có cả hai (Ma-thi-ơ 6:24).
English
Có phải đồng tính là tội không?