Câu hỏi
Một Cơ Đốc nhân nên có suy nghĩ như thế nào về luận lý học?
Trả lời
Luận lý học là khoa học của việc tìm ra sự thật thông qua việc phân tích các sự kiện trực tiếp (theo suy luận) hoặc gián tiếp (quy nạp). Luận lý học đưa ra các giả định trước, phân tích các mối quan hệ, so sánh chúng với các yếu tố đã biết khác và đi đến một kết luận xác định một thực tế chưa được biết trước đây. Luận lý học là toán học với ý tưởng thay vì con số. Đó là một cách để xác định các mối quan hệ giữa các ý tưởng.
Luận lý học dường như là một trong những quy luật tự nhiên mà Chúa đưa ra khi tạo ra vũ trụ. Sau đó, Chúa đã tạo ra loài người với một trí tuệ và khả năng suy luận. Là một sáng tạo của Chúa, luận lý học là một điều tốt, khi được sử dụng đúng cách, có thể hướng chúng ta về phía Chúa. Không may thay, thật dễ dàng để sử dụng luận lý học cách không chính xác.
Khoa học về luận lý học liên quan đến các cách thức quan hệ của các ý tưởng. Giống như các con số trong toán học, các ý tưởng có thể được cắm vào các công thức thể hiện mối quan hệ của chúng với các ý tưởng khác. Thật lợi ích để hiểu những điều cơ bản của các công thức này. Những lập luận hiện đại thường bị bão hòa với cảm xúc, có thể cản trở cuộc trò chuyện và ngăn cản một giải pháp hữu ích. Đam mê có thể cản trở con đường dẫn đến sự thật. Thông thường, sự thật bị che giấu bởi những gì được gọi là ngụy biện — lập luận dựa trên luận lý học sai lầm và lý luận không đúng. Ngụy biện là một chiến thuật bắt nạt và nó không cho vay chính nó để thảo luận có ích lợi.
Luận lý học theo nghĩa thực tế bao gồm cả công thức và thực tế. Công thức cung cấp các mối quan hệ, nhưng phải có những ý tưởng cơ bản có sẵn cho các công thức để phân tích. Mặc dù thuyết tương đối giảm đi ngay cả những giả định cơ bản nhất, nhưng hầu hết mọi người vẫn dựa vào bằng chứng thực nghiệm — dữ liệu mà họ tích lũy được thông qua các giác quan của họ. Hầu hết mọi người đều tự tin đưa ra các tuyên bố như "Tôi tồn tại" và "cái bàn tồn tại". Luận lý học lấy dữ liệu như vậy và tìm ra thêm sự thật. "Bất cứ điều gì có khởi đầu thì phải được tạo ra bởi một cái gì đó khác" là một tuyên bố được suy luận ra cách hợp lý. Phân tích sâu hơn dẫn đến những sự thật phức tạp hơn, chẳng hạn như "Đức Chúa Trời tồn tại".
Thật không may, nhiều người tranh luận vô tình rơi vào ngụy biện vì họ không bắt đầu ngay từ đầu. Đó là, họ cho phép một khái niệm chưa được chứng minh, được hình thành từ trước đại diện cho một thực tế. Những người ủng hộ thuyết tiến hóa bắt đầu với tiến hóa tự nhiên làm cơ sở cho lập luận của họ vì họ không chấp nhận khả năng của phép lạ. Nhiều tôn giáo bác bỏ rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời thành người vì họ bắt đầu với Trí huệ phái (vật chất là xấu xa, tâm linh là tốt). Những người theo chủ nghĩa thế tục khăng khăng rằng tôn giáo là một phản ứng bản năng đối với nỗi sợ chết bắt đầu với giả định rằng Chúa không tồn tại.
Sự thật là, hầu hết mọi người sẽ không bị ảnh hưởng đáng kể bởi luận lý học để tin vào điều gì đó trái ngược với niềm tin của họ. Thông thường, tình cảm là con át chủ bài của luận lý học. Và, mặc dù cả Chúa Giê-xu và các sứ đồ đều không xa lạ với luận lý học, nhưng đó không phải là công cụ chính của họ. Khi Phi-e-rơ nói rằng "hãy sẵn sàng để trả lời những kẻ chất vấn về niềm hy vọng trong anh em" (I Phi-e-rơ 3:15), ông không có ý bắt đầu với luận chứng bản thể học cho sự tồn tại của Chúa. Ý của ông là hãy sẵn sàng với câu chuyện về chính mối quan hệ của chúng ta với Chúa và hy vọng đã đến từ đó. Một người đặt niềm tin của mình vào cảm xúc sẽ không thể theo dõi một cuộc trò chuyện hợp lý. Luận lý học nằm trong tay của một nhà biện giáo đã được đào tạo thì sẽ là một công cụ mạnh mẽ. Nhưng không kém phần thuyết phục là "bằng chứng thực nghiệm" của đời sống Cơ Đốc. Chúng ta là "ánh sáng của thế gian" (Ma-thi-ơ 5:14); bóng tối có thể không thích ánh sáng, nhưng nó không thể phủ nhận sự tồn tại của nó. Như Phao-lô đã chỉ dẫn cho Tít, "Trong mọi việc, chính con phải gương mẫu qua các việc lành và tỏ ra trung thực, nghiêm trang khi dạy dỗ; lời nói phải đúng đắn, không ai chỉ trích được, để những kẻ chống đối phải hổ thẹn, không thể nói xấu chúng ta điều gì" (Tít 2:7-8).
English
Một Cơ Đốc nhân nên có suy nghĩ như thế nào về luận lý học?