Câu hỏi
Có phải Ma-thi-ơ 7:21-23 ngụ ý rằng tín đồ có thể mất sự cứu rỗi không?
Trả lời
Hai câu hỏi thường được hỏi nhất về Ma-thi-ơ 7:21-23 xảy ra bởi vì những câu này dường như mâu thuẫn với hai niềm tin được giữ vững, một người không thể đánh mất sự cứu rỗi của mình và bất cứ ai thực hiện phép lạ đều phải đến từ Chúa. Như chúng ta sẽ thấy, một trong những niềm tin này được dựa trên lẽ thật Kinh Thánh, còn cái kia thì không. Mặc dù người tin Chúa thực sự không thể đánh mất sự cứu rỗi của mình, nhưng không phải phép lạ nào cũng được thực hiện bởi những tín đồ chân chính.
Chúa Giê-xu đang nói ở đây gần cuối Bài giảng trên núi của Ngài (chương 5-7). Bắt đầu từ câu 13, Chúa Giê-xu thảo luận rất dài về chủ đề đức tin thực sự so với sự tuyên xưng đức tin giả dối, sử dụng kỹ thuật tương phản và so sánh. Câu 13-14 mô tả hai con đường mà con người đi qua cuộc đời, con đường rộng dẫn đến sự hủy diệt vĩnh cửu và con đường hẹp dẫn đến sự sống vĩnh cửu. Ngài giới thiệu ở đây khái niệm về "nhiều" người và "một vài" người mà Ngài sẽ trở lại trong các câu 21-23.
Trong các câu 15-18, một lần nữa, Ngài đối chiếu hai loại người bằng cách sử dụng hình ảnh nổi tiếng với những người trong nền văn hóa nông nghiệp đó là chiên và sói, trái nho/trái vả và cây/bụi gai, cây tốt và cây xấu, quả tốt và quả xấu. Sau khi thiết lập ý tưởng về sự phân đôi trong tâm trí người nghe, Ngài tiếp tục áp dụng những sự thật này vào tình trạng thuộc linh của tất cả những người đang nghe Ngài. Chúa Giê-xu trình bày hai loại người sẽ đến với Ngài vào "ngày đó", nghĩa là ngày cuối cùng, ngày phán xét, ngày tuyệt vời do Chúa ấn định và là ngày mà thiên sứ lẫn con người không hay biết, sẽ là ngày kinh khủng đối với một số người nhưng vui mừng với một số người khác.Tất cả sẽ tìm cách vào vương quốc thiên đàng, nhưng một số người sẽ bị từ chối và sẽ phản ứng trong sự bối rối và thất vọng hoàn toàn vì những gì họ nghĩ là "vé" của họ trên trời hóa ra vô giá trị.
Đây là những người đã tiên tri nhân danh Chúa Giê-xu, có nghĩa là đang nói trước những điều sẽ đến hoặc rao giảng Lời Chúa nhân danh Ngài. Họ thậm chí đã thực hiện các hành động kỳ diệu như xua đuổi ma quỷ và có lẽ chữa lành và các phép lạ khác, nhưng tất cả đều vô ích. Nhưng các công việc của họ đã được thực hiện vì vinh quang của riêng họ chứ không phải của Ngài và không gì khác hơn là "áo nhớp" (Ê-sai 64:6). Ngược lại, những người sẽ lên thiên đàng sẽ không làm như vậy dựa trên những thành tựu kỳ diệu của họ hoặc bất kỳ công việc nào, mà chỉ dựa trên cơ sở vâng theo ý muốn của Chúa.
Nhưng những người bất hạnh này là ai và làm thế nào họ có thể làm phép lạ nếu họ không đang thực hiện chúng bằng quyền năng của Chúa? Chúng ta biết một số điều về họ từ bản văn. Đầu tiên, chúng ta biết có nhiều người trong số họ, bởi vì đó là nhiều người đang đi trên con đường rộng lớn dẫn đến sự chết đời đời, được so sánh với một vài người tương đối đã tìm thấy được con đường hẹp dẫn đến sự sống đời đời. Thứ hai, họ khẳng định danh của Đấng Christ. Những người này không phải là người Hồi giáo, Phật giáo hay vô thần. Đây là những người vui vẻ nói rằng, "Tôi là Cơ Đốc nhân". Họ làm việc nhân danh Chúa Giê-xu. Họ cầu nguyện và chữa lành nhân danh Chúa Giê-xu. Họ giảng đạo và dạy dỗ nhân danh Chúa Giê-xu. Họ xây dựng những nhà thờ và chức vụ lớn trong danh Chúa Giê-xu. Họ khẳng định mối quan hệ với Ngài.
Nhưng họ không phải là của Ngài. Trên thực tế, Ngài đuổi họ đi, không phải với lời khen ngợi cho những việc làm tốt của họ nhân danh Ngài (và nhiều công việc tốt được thực hiện trong danh của Chúa Giê-xu bởi các giáo sư giả), nhưng bằng cách từ chối mọi hành động và lời nói của họ. Ngài "chưa bao giờ" biết đến họ, họ cũng không bao giờ thực sự biết Ngài. Họ không phải là những Cơ Đốc nhân đã mất sự cứu rỗi. Họ không bao giờ thuộc về phía của người được Chúa chọn, được chọn trước khi thiết lập thế giới (Ê-phê-sô 1:4), được Thánh Linh biệt riêng và thánh hóa (I Cô-rinh-tô 6:11; II Ti-mô-thê 2:21), và được chứng minh bằng đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9). Những người mà Đấng Christ từ bỏ khỏi chính Ngài bằng những lời lên án gay gắt, gọi họ là kẻ làm điều ác, thì không bao giờ đến với Ngài bằng đức tin, bất chấp những việc làm tốt và phép lạ bên ngoài của họ.
Vậy nếu những người này không thuộc về Chúa và không bao giờ thuộc về Ngài, thì làm thế nào để chúng ta giải thích khả năng thực hiện phép lạ của họ? Những người không có Thánh Linh có thể thực sự đuổi quỷ và thực hiện các phép chữa lành kỳ diệu cùng các dấu kỳ phép lạ kỳ lạ không? Có hai sự giải thích hợp lý cho khả năng của người không tin Chúa thực hiện những hành vi đó. Một là một số phép lạ được thực hiện bởi sức mạnh của Sa-tan và đạo quân quỷ của hắn. Chúng là những sinh vật cực kỳ mạnh mẽ, có thể điều khiển các yếu tố vật lý cho những mục đích riêng của chúng. Hãy xem xét sức mạnh mà Chúa đã cho phép Sa-tan sử dụng để làm đau đớn Gióp như sấm chớp, gió (có thể là lốc xoáy) và ung nhọt khắp người ông (Gióp 1:16, 19, 2:7).
Những điều này chắc chắn là những sự kiện kỳ diệu. Xuất Ê-díp-tô đoạn 7 mô tả các pháp sư và thầy phù thủy Ai Cập có "nghệ thuật bí mật" đã gây ấn tượng với nhiều người, nhưng rõ ràng đây không phải là người của Chúa. Trong Tân Ước, Phao-lô đã đối đầu với Ê-ly-ma là một thuật sĩ Do Thái và tiên tri giả, gọi ông là con của ma quỷ, đầy mọi thứ gian trá và hung ác (Công vụ 13:6-11). Vì vậy, chúng ta thấy rằng không phải tất cả các phép lạ đến từ Chúa và không phải tất cả những người thực hiện phép lạ nhân danh Chúa Giê-xu đều thực sự thuộc về Ngài. Ngài gọi họ là những kẻ làm việc ác vì những phép lạ mà họ thực hiện có điều ác là nguồn gốc của họ. Thật vậy, Chúa Giê-xu cảnh báo chúng ta phải cảnh giác trước sự lừa dối của họ khi thời kỳ cuối cùng đến gần (Ma-thi-ơ 24:24).
Thứ hai, có những lúc khi mà Chúa, trong ý muốn toàn quyền và vì mục đích của Ngài, sẽ trao quyền cho những người không tin để thực hiện những việc làm kỳ diệu. Ví dụ điển hình là Giu-đa, người mà cùng với các môn đồ khác, rao giảng phúc âm, chữa lành bệnh tật, xua đuổi ma quỷ, làm sạch bệnh phong, và thậm chí khiến cho người chết sống lại. Không có gì để chỉ ra rằng Giu-đa không có quyền năng tương đương với mười một người khác, mặc dù anh ta chưa bao giờ là môn đồ thực sự của Đấng Christ. Anh ta là một kẻ lừa dối và là "con của sự hư mất" (Giăng 17:12). Tuy nhiên, Chúa đã cho anh ta quyền năng để làm phép lạ vì vinh quang của chính mình Ngài và để thực hiện ý muốn của Ngài.
Chúa Giê-xu tiếp tục mô tả những người sẽ có thể gọi danh Ngài vào ngày phán xét. Đó sẽ là những người nghe lời Ngài và làm theo, cũng chính là những người được nhắc đến trong câu 21 là những người ngoan ngoãn làm theo ý muốn của Cha trên trời. Những người tin Chúa thực sự là những cây tốt lành sinh ra trái tốt (Ga-la-ti 5:22-23), con chiên đích thực trông cậy vào Đấng Christ, phụ thuộc vào Ngài, cam kết với Ngài, tin cậy Ngài và tin vào Ngài vì sự công bình, sự cứu rỗi và sự sống đời đời. Đây là những người sẽ vào vương quốc thiên đàng.
English
Có phải Ma-thi-ơ 7:21-23 ngụ ý rằng tín đồ có thể mất sự cứu rỗi không?