Câu hỏi
Ngày của Chúa là gì?
Trả lời
Ngày của Chúa (được biệt riêng cho Chúa, 1 Te-sa-la-ni-ca 5:2; 2 Phi-e-rơ 3:10) là ngày Chúa Nhật. Thuật ngữ ngày của Chúa đã được dùng một lần trong Kinh Thánh. Khải Huyền 1:10 phán, "Nhằm ngày của Chúa, tôi được Đức Thánh Linh cảm hoá, nghe đằng sau có tiếng kêu vang, như tiếng loa." Kể từ đó sứ đồ Giăng đã không nói thêm ý nghĩa gì nữa về "Ngày của Chúa", chúng ta cho rằng mục tiêu đối tượng thính giả của sứ đồ Giăng là những Cơ Đốc Nhân của thế kỷ đầu tiên, đã rất quen thuộc với cách bày tỏ này.
Một số người cho rằng ngày của Chúa như là ngày Sa-bát trong thời kỳ Tân Ước (Ma-thi-ơ 12:1, 2, 5). Ngày Sa-bát được Đức Chúa Trời thiết lập cho dân tộc Do Thái để kỉ niệm sự giải cứu của Ngài đối với họ ra khỏi Ai-cập (Xuất Ai Cập Ký 20:10-11; Phục truyền 5:15). Ngày Sa-bát được bắt đầu vào buổi chiều ngày thứ Sáu lúc hoàng hôn (mặt trời lặn) và được kết thúc vào buổi chiều ngày thứ bảy vào lúc hoàng hôn và là một ngày được nghỉ ngơi hoàn toàn không lao động, tượng trưng cho sự nghỉ ngơi của Đức Chúa Trời vào ngày thứ bảy (Sáng Thế ký 2:2-3; Xuất Ê-díp-tô-ký 20:11; 23:12). Ngày Sa-bát đã là một dấu hiệu đặc biệt đối với người Do Thái, họ đã được an bài là môn đồ của Đức Chúa Trời chí cao. Việc họ đã tiếp tục giữ ngày Sa-bát sẽ giúp phân biệt được họ với những dân tộc xung quanh họ. Tuy nhiên, không có nơi nào trong kinh Thánh vào ngày Sa-bát được gọi là ngày của Chúa. Thuật ngữ ngày Sa-bát vẫn còn được sử dụng trong cộng đồng người Do Thái trong thời Tân Ước và đã được Chúa Giê-xu và các môn đồ Ngài đề cập đến.
Ngày Chúa nhật là ngày Chúa Giê-xu đã sống lại từ cỏi chết, một hành động mãi mãi tách biệt Cơ Đốc Giáo với những tôn giáo khác (Giăng 20:1). Kể từ đó, các tín hữu hiệp lại với nhau vào ngày đầu tiên trong tuần để kỉ niệm sự đắc thắng tội lỗi và sự chết của Ngài (Công vụ 20:7; 1 Cô-rinh-tô 16:2). Mặc dầu Đức Chúa Trời đã thiết lập ngày Sa-bát như là một ngày Thánh, Chúa Giê-xu đã giải thích rằng Ngài là Chúa của ngày Sa-bát (Ma-thi-ơ 12:8; Mác 2:28). Chúa Giê-xu đã tuyên bố rằng Ngài đến không phải để huỷ bỏ nhưng để làm trọn luật pháp (Ma-thi-ở 5:17). Con người được kể là công chính bởi đức tin, chứ không phải vì vâng giữ luật pháp (Rô-ma 3:28; Ga-la-ti 2:16). Phao-Lô đã lập lại sự thật này trong Cô-Lô-se 2:16-17 khi ông viết, "Vậy đừng cho ai xét đoán anh chị em về thức ăn hay thức uống, về lễ nghi, ngày trăng mới hay ngày Sa-bát. Đó là những luật lệ tạm thời, hình bóng của một thực tại sẽ đến sau, là Chúa Cứu Thế."
Đới với nhiều người Ngày của Chúa tiêu biểu là ngày Chúa nhật, nhưng nó không liên hệ gì với ngày Sa-bát của người Do Thái —hay nói cách khác, Chúa nhật không phải là ngày "Sa-bát của Cơ Đốc Nhân." Mặc dầu chúng ta nên dành một ngày để nghỉ ngơi và tôn vinh Chúa đã chết và sống lại cho chúng ta, chúng ta không theo luật pháp (Rô-ma 6:14-15). Khi chúng ta được tái sinh theo Chúa Giê-xu, chúng ta được tự do để thờ phượng Ngài bất cứ ngày nào mà lương tâm chúng ta sẽ quyết định. Rô-ma 14 đã đưa ra một lời giải thích rõ ràng về việc những Cơ Đốc Nhân xử trí như thế nào đối với những trường hợp tế nhị giữa các môn đồ với nhau. Câu 4 và 5 thì nói, "cũng vậy, có người cho rằng ngày này tốt hơn những ngày khác; trong khi người khác xem mọi ngày đều như nhau. Điều này mỗi người nên tự mình thẩm định. Người giữ lễ nhằm mục đích thờ phượng Chúa. Người ăn muốn tôn vinh Chúa, tạ ơn Ngài ban cho thức ăn. Người không ăn, cũng nhầm mục đích tôn vinh và tạ ơn Ngài.
Một số người Do Thái tin vào Đấng Mê-si (Đấng Cứu Thế) muốn tiếp tục gìn giữ ngày Sa-bát như là một ngày thánh vì là di sản của người Do Thái. Một số Cơ Đốc Nhân là người ngoại cũng cùng các anh chị em Do Thái của họ tham gia gìn giữ ngày Sa-bát như một cách để tôn vinh Đức Chúa Trời. Việc thờ phượng Đức Chúa Trời vào ngày Sa-bát được chấp nhận một lần nữa, ngày nào trong tuần không phải là vấn đề quan trọng nhất – nhưng động lực đằng sau là tấm lòng đối với Chúa (tình yêu dành cho Đức Chúa Trời) mới là sự chọn lựa quan trọng. Nếu động lực để chọn tuân giữ ngày Sa-bát là vì tuân thủ theo luật pháp hoặc giữ gìn luật pháp, thì sự lựa chọn đó không được hình thành từ tấm lòng phải lẽ (Ga-la-ti 5:4). Khi lương tâm của chúng ta thánh khiết trước Chúa, thì chúng ta có tự do để thờ phượng Ngài vào ngày thứ Bảy (ngày Sa-bát) hoặc Chúa nhật (ngày của Chúa). Đức Chúa Trời cũng đều hài lòng với cả hai.
Chúa Giê-xu đã cảnh cáo, phản đối chủ nghĩa luật pháp khi Ngài đã trích dẫn lời tiên tri Ê-sai: "Miệng dân này nói lời tôn kính Ta, nhưng lòng chúng cách xa Ta lắm. Việc chúng thờ phượng ta là vô ích, thay vì vâng giữ mạng lệnh ta, chúng đem dạy luật lệ do chúng đặt ra" (Ma-thi-ơ 15:8-9; Ê-sai 29:13). Đức Chúa Trời không chú trọng đến việc chúng ta giữ gìn những lễ nghi, những luật lệ, hay những đòi hỏi cần thiết. Cùng với tình yêu và Ân Điển của Ngài, Đức Chúa Trời cần những tấm lòng nóng cháy vào ngày Sa-bát, ngày của Chúa, và mỗi ngày khác nữa (Hê-bơ-rơ 12:28-29; Thi Thiên 51:15-17).
English
Ngày của Chúa là gì?