settings icon
share icon
Câu hỏi

Tại sao Đức Chúa Trời lại để những điều tốt lành đến với người xấu?

Trả lời


Câu hỏi này tương tự với câu hỏi: "Tại sao Đức Chúa Trời lại để những điều tồi tệ xảy ra cho người tốt?" Cả hai câu hỏi đều đề cập với những gì dường như là sự bất công mà chúng ta chứng kiến mỗi ngày. Thi thiên 73 là câu trả lời cho chúng ta về những câu hỏi cũng đã làm trước giả của Thi thiên đau khổ. Nhận thấy mình trong đau khổ khủng khiếp và đau đớn của linh hồn trước giả Thi thiên đã viết: "Còn về phần tôi, chơn tôi đã gần vấp, Suýt chút bước tôi phải trợt. Vì khi tôi thấy sự hưng thạnh của kẻ ác, Thì có lòng ganh ghét kẻ kiêu ngạo." (Thi thiên 73:2-3)

Một trước giả của Thi thiên tên là A-sáp là một nhạc chánh (nhạc trưởng) trong ban hợp xướng trong đền thờ. Rõ ràng, ông không phải là người giàu có, nhưng là một người dân cuộc đời mình để phục sự Đức Chúa Trời (xem trong I Sử kí 25). Tuy nhiên, giống chúng ta, ông đã trải qua một vài khó khăn và thắc mắc về sự bất công trong mọi sự. Ông xem thấy người ác xung quanh ông sống theo luật lệ riêng của họ, hưởng được mọi sự thịnh vượng, sung sướng trên thế gian và nhận lãnh sự giàu có. Ông than phiền rằng: "Vì trong cơn chết chúng nó chẳng bị đau đớn; Sức lực của chúng nó vẫn đầy đủ. Chúng nó chẳng bị nạn khổ như người khác, Cũng không bị tai họa như người đời" (Thi thiên 73:4-5).

A-sáp nhìn thấy những người này không có khó khăn gì. Họ có thể thanh toán mọi khoản chi tiêu của mình. Họ ăn uống đầy đủ và sang trọng. Nhưng người nghèo như A-sáp người đang chỉ huy dàn hợp xướng và đang phải cố gắng sống một cách thánh khiết. Và mọi thứ trở nên tồi tệ hơn, khi việc lựa chọn phục sự Chúa dường như cũng không giúp ông được mấy. Ông bắt đầu ganh tỵ với những người này và thậm chí hỏi Chúa tại sao Chúa lại để những chuyện như vậy lại xảy ra.

Chúng ta có thường thấy mình giống với A-sáp không? Chúng ta dâng cuộc đời mình đế phục sự Đức Chúa Trời. Sau đó, chúng ta lại chứng kiến những người xấu xa, độc ác lại có nhiều tài sản, những ngôi nhà sang trọng, được thăng tiến, có quần áo đẹp, trong khi chúng ta phải vật lộn với tình hình tài chính. Câu trả lời nằm trong phần còn lại của Thi thiên này. A-sáp ganh tỵ với những người này cho đến khi ông nhận ra một điều vô cùng quan trọng. Khi ông bước vào trong đền thờ Đức Chúa Trời, ông hoàn toàn hiểu được số phận cuối cùng của họ: "Khi tôi suy gẫm để hiểu biết điều ấy, Bèn thấy là việc cực nhọc quá cho tôi, Cho đến khi tôi vào nơi thánh của Đức Chúa Trời, Suy lượng về sự cuối cùng của chúng nó. Chúa thật đặt chúng nó tại nơi trơn trợt, Khiến cho chúng nó hư nát. Ủa kìa, chúng nó bị hủy diệt trong một lát! Chúng nó vì kinh khiếp mà phải tiêu hao hết trọi. Hỡi Chúa, người ta khinh dể chiêm bao khi tỉnh thức thể nào, Chúa khi tỉnh thức cũng sẽ khinh dể hình dạng chúng nó thể ấy." (Thi thiên 73:16-20). Những người giàu có tạm thời trên đất thực tế là những người ăn mày về tâm linh – trong cõi đời đời.

Rất nhiều lần khi chúng ta không hiểu những gì đang xảy ra với chúng ta, hoặc chúng ta không hiểu cách mà mọi việc vận hành. Khi A-sáp bước vào trong đền thờ thánh của Đức Chúa Trời, ông bắt đầu thấy rằng không có gì khiến ông phải ganh tỵ với sự giàu có của kẻ ác bởi vị sự thịnh vượng của kẻ ác chỉ là ảo ảnh. Ông bắt đầu hiểu rằng kẻ lừa dối từ xa xưa là Sa-tan thường dùng những điều giả dối để làm ông xao nhãng khỏi thực tại với Chúa. Khi bước vào đền thánh, A-sáp nhận ra rằng sự thịnh vượng chỉ là một thực hiện thoáng qua, giống như một giấc mơ dễ chịu làm hài lòng chúng ta chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng khi chúng ta thức tỉnh, chúng ta nhận ra nó không có thật. A-sáp tự trách mình vì sự ngu muội của chính mình. Ông thừa nhận mình "ngu muội, chẳng biết gì" khi ganh tỵ với người gian ác hoặc đố kỵ với những kẻ hư mất (Thi thiên 73:22). Sau đó những suy nghĩ của ông quay trở lại niềm hạnh phúc trong Chúa khi ông nhận ra biết bao nhiêu niềm vui, sự trọn vẹn và sự thịnh vượng trong tâm kinh mà ông có trong Đấng Tạo Hóa.

Chúng ta có thể không có tất cả mọi thứ chúng ta muốn, nhưng một ngày nào đó chúng ta sẽ có sự thịnh vượng vĩnh cửu trong Chúa Giê-xu Christ Chúa chúng ta. Khi chúng ta bị cám dỗ đi con đường khác, chúng ta nên nhớ rằng những con đường đó là các nẻo sự chết (Châm Ngon 14:12; Ma-thi-ơ 7:13). Nhưng đường hẹp qua Chúa Giê-xu chính là con đường duy nhất dẫn đến sự sống đời đời. Đó chính là niềm vui và sự an ủi của chúng ta. "Ở trên trời tôi có ai trừ ra Chúa? Còn dưới đất tôi chẳng ước ao người nào khác hơn Chúa… kìa, những kẻ xa Chúa sẽ hư mất; Chúa sẽ hủy diệt hết thảy kẻ nào thông dâm, xây bỏ Chúa. Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời ; Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình" (Thi thiên 73:25, 27-28).

Chúng ta không phải quan tâm đến bản thân khi người xấu lại hưởng những điều tốt lành. Chúng ta chỉ cần tập chú vào Đấng Tạo Hóa của chúng ta và bước vào trong sự hiện diện của Ngài mỗi ngày qua Lời thánh của Ngài. Ở đó chúng ta sẽ tìm thấy chân lý, sự thỏa lòng, sự giàu có tâm linh và niềm vui đời đời.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Tại sao Đức Chúa Trời lại để những điều tốt lành đến với người xấu?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries