settings icon
share icon
Câu hỏi

Những phẩm chất của các trưởng lão và các chấp sự là gì?

Trả lời


Kinh Thánh có một tập hợp rõ ràng về những phẩm chất của người chấp sự và người trưởng lão, và vị trí của họ trong thân thể của những người tin Chúa. Chức việc của người chấp sự được khai triển để giải quyết một vấn đề thực tế trong hội thánh: "Mười hai sứ đồ bèn gọi hết thảy các môn đồ nhóm lại, mà nói rằng: Bỏ sự dạy đạo Đức Chúa Trời mà giúp việc bàn tiệc thật chẳng xứng hợp" (Công vụ 6:2). Từ được dịch là "giúp việc" trong tiếng Hy-lạp là "diakonein", có nguồn gốc từ một chữ có nghĩa là "người giúp việc, bồi bàn, hoặc người phục vụ những người khác." Làm chấp sự là để phục vụ. Các chấp sự đầu tiên là một nhóm bảy người trong hội thánh Giê-ru-sa-lem, họ đã được chọn để làm công việc phân phát thức ăn hàng ngày. Vậy nên, chấp sự là người phục vụ những người khác trong một chức việc chính thức trong hội thánh.

Từ Hy-lạp được dịch là "giám mục" là episkopos (nguồn gốc của từ tiếng Anh episcopal). Giám mục là người giám sát, người giám thị, hoặc là chức việc chịu trách nhiệm chung trong một hội chúng. Trong Kinh Thánh Giám mục cũng được gọi là "trưởng lão (1 Ti-mô-thê 5:19) và "mục sư" (Ê-phê-sô 4:11).

Những phẩm chất của người giám mục/ trưởng lão/ mục sư được thấy trong 1 Ti-mô-thê 3:1-7: "Đây là lời đáng tin cậy rằng: Ví bằng có kẻ mong được làm giám mục, ấy là mong muốn một việc tốt lành; Vậy, người giám mục cần phải không chỗ trách được, là chồng chỉ một vợ, có tiết độ, tài trí, xứng đáng, hay tiếp khách và khéo dạy dỗ. Đừng mê rượu, cũng đừng hung bạo nhưng phải mềm mại hòa nhã, lại đừng ham tiền bạc, phải khéo cai trị nhà riêng mình, giữ con cái mình cho vâng phục và ngay thật trọn vẹn. (Vì nếu có ai không biết cai trị nhà riêng mình, thì làm sao cai trị hội thánh của Đức Chúa Trời?) Người ấy phải được người ngoại tôn trọng, để không bị sỉ nhục và mắc bẫy của ma quỷ." Phao-lô cũng dạy Ti-mô-thê những điều minh họa cho việc dạy dỗ để là một người mục sự tốt. Bắt đầu trong 1 Ti-mô-thê 4:11 và tiếp tục đến 6:2, Phao-lô dạy cho Ti-mô-thê mười hai điều nên "rao truyền và dạy dỗ".

Sứ đồ Phao-lô lặp lại những phẩm chất của người giám mục/ trưởng lão/ mục sư trong thư của ông gởi cho Tít. "Người trưởng lão phải không chỗ trách được, chỉ là chồng của một vợ, con cái phải tin Chúa, không bị tố cáo là buông tuồng hoặc ngỗ nghịch. Vì người giám mục làm kẻ quản lý nhà Đức Chúa Trời thì phải cho không chỗ trách được—không được kiêu ngạo, giận dữ, không được nghiện rượu, không hung bạo, không theo đuổi lợi dơ bẩn. Hơn thế, người ấy phải khéo tiếp khách, làm bạn với người hiền, tiết độ, khôn ngoan, thánh khiết và kỷ luật. Phải hằng giữ đạo thật như đã được nghe dạy, hầu cho có thể theo đạo lành mà khuyên dỗ người ta và bác lại kẻ chống trả" (Tít 1:6-9).

Những phẩm chất của người chấp sự cũng tương tự như với các giám mục/ trưởng lão/ mục sư. "Cùng một lẽ ấy, các chấp sự cũng phải cho nghiêm trang, chân thật, không được nghiện rượu, không tham lợi phi nghĩa. Phải giữ lẽ mầu nhiệm của đức tin với một lương tâm trong sạch. Những người đó cũng phải chịu thử thách trước đã, nếu không chỗ trách được thì mới được làm chức chấp sự. Cùng lẽ đó, vợ các chấp sự cũng phải xứng đáng được tôn trọng, chớ nói xấu, phải có tiết độ và trung tín trong mọi sự. Người chấp sự phải chung thủy với vợ mình, và phải quản trị tốt con cái và nhà riêng mình. Vì ai khéo làm chức vụ mình thì được bực cao trọng, và lòng rất dạn dĩ trong đức tin đến Đức Chúa Giê-xu Christ (1 Ti-mô-thê 3:8-13). Từ được dịch là "chấp sự" trong phân đoạn này là một hình thức của cùng một từ Hy-lạp đã được sử dụng trong Công vụ 6:2, như vậy, chúng ta biết chúng ta đang nói về cùng một chức việc.

Những phẩm chất này rất đơn giản và rõ ràng. Cả chấp sự và giám mục/ trưởng lão/ mục sư nên là một người nam, là chồng chỉ một vợ, có bản tính tốt, là người quản trị nhà riêng mình theo đường lối của Kinh Thánh. Những phẩm chất này cũng bao hàm cho những người đang tìm kiếm một chức việc như vậy, là người tin Chúa đã tái sinh và bước đi trong sự vâng phục Lời của Đức Chúa Trời. Chỉ có một sự khác biệt quan trọng duy nhất giữa hai tập hợp các phẩm chất này đó là giám mục/ trưởng lão/ mục sư phải là người "có khả năng dạy dỗ", trong lúc dạy dỗ không được đề cập như một điều cần thiết cho các chấp sự.

Đức Chúa Giê-xu đã gọi chính Ngài là "Đấng chăn chiên và Giám mục của linh hồn mình" (1 Phi-e-rơ 2:25). Những danh hiệu rất thú vị. Từ Đấng chăn chiên được dịch từ chữ Hy-lạp là poimen, được dịch là "mục sư" ở những nơi khác (thí dụ Ê-phê-sô 4:11). Poimen này là những người chăn bầy hoặc đàn gia súc đã được sử dụng theo phép ẩn dụ để nói về những mục sư Cơ-đốc-giáo, bởi vì các mục sư dẫn dắt "bầy chiên" của Đức Chúa Trời và nuôi dưỡng họ bằng Lời của Đức Chúa Trời. Chữ được dịch là "Giám mục" phát xuất từ một chữ tương tự, episkopos, đã được Phao-lô sử dụng trong 1 Ti-mô-thê và Tít.

Rõ ràng, chức việc của trưởng lão và chấp sự rất quan trọng trong hội thánh. Chăm sóc dân sự của Đức Chúa Trời bằng hành động và lời nói là một trách nhiệm nghiêm túc của người nhận lãnh, và không nên được thực hiện một cách nhẹ nhàng. Một cá nhân không có đủ phẩm chất theo Kinh Thánh không nên nắm giữ chức việc nào dù là trưởng lão hay chấp sự; hội thánh xứng đáng được tốt hơn.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Những phẩm chất của các trưởng lão và các chấp sự là gì?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries