settings icon
share icon
Câu hỏi

Nếu bạn có nhiều nợ, bạn có thể tạm thời ngừng dâng hiến phần mười trong khi trả cho đến hết nợ không?

Trả lời


Bạn được phép ngừng dâng phần mười trong khi trả cho hết nợ. Trả nợ là một bổn phận, việc dâng phần mười là "tùy ý" vì lý do đơn giản rằng đây là một phần của Luật pháp Môi-se, và các Cơ đốc nhân không ở dưới luật pháp (Ma-thi-ơ 5:17; 1 Cô-rinh-tô 9:20; Ga-la-ti 5:18). Xin đừng hiểu lầm — công việc của Chúa là rất quan trọng. Việc hy sinh và dâng hiến tài chính là một phần trong lời kêu gọi của Đức Chúa Trời cho mỗi Cơ Đốc nhân. Nhưng nếu thực sự không thể vừa trả nợ vừa tiếp tục dâng phần mười /dâng hiến thì cũng sẽ không sai khi giảm hoặc ngừng việc dâng hiến, hoàn toàn hoặc tạm thời, để trả cho hết các khoản nợ còn thiếu.

Một nghĩa vụ không thể thay đổi của chúng ta đối với người khác là chúng ta yêu thương họ, đối xử với họ như cách chúng ta muốn họ đối xử với mình (Ma-thi-ơ 7:12). Tất cả chúng ta đều muốn người khác trả các khoản mà họ nợ mình. Vì vậy, là Cơ Đốc nhân, chúng ta "đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu thương nhau mà thôi, vì ai yêu kẻ lân cận mình ấy là đã làm trọn luật pháp. Vả, những điều răn nầy: "Ngươi chớ phạm tội tà dâm, chớ giết người, chớ trộm cướp, chớ tham lam, và mọi điều răn khác nữa, bất luận điều nào, đều tóm lại trong một lời nầy: Ngươi phải yêu kẻ lân cận mình như mình. Sự yêu thương chẳng hề làm hại kẻ lân cận; vậy yêu thương là sự làm trọn luật pháp" (Rô-ma 13: 8–10 BDTT).

Luật dâng phần mười của Giao Ước Cũ là điều khoản của Đức Chúa Trời để đáp ứng nhu cầu vật chất của các thầy tế lễ người Lê-vi. Họ cần sự hỗ trợ để rao giảng trong đền thờ và đáp ứng nhu cầu của người nghèo (Dân Số Ký 18:26; Phục Truyền Luật Lệ Ký 26:12–15). Do đó, khi người Do Thái thất bại trong việc dâng phần mười vào đền thờ, Đức Chúa Trời đã cảnh báo, "Người ta có thể ăn trộm của Đức Chúa Trời sao? Mà các ngươi ăn trộm ta? Các ngươi nói rằng; Chúng tôi ăn trộm Chúa ở đâu? Các ngươi đã ăn trộm trong các phần mười và trong các của dâng" (Ma-la-chi 3:8).

Tiền phần mười là một phần mười thu nhập của một người: "Những con cháu họ Lê-vi chịu chức tế lễ, Theo luật, có phép thâu lấy một phần mười của dân, nghĩa là của anh em mình, vì chính họ cũng từ Áp-ra-ham mà ra" (Hê-bơ-rơ 7:5). Người Lê-vi tiếp tục làm thầy tế lễ ở đền thờ trong suốt thời gian Chúa Jesus sống trên đất, và tiền phần mười là bắt buộc. Nhưng sau sự chết, sự sống lại và sự thăng thiên của Chúa Jesus, mọi sự đã thay đổi: "Chức tế lễ đã thay đổi thì luật pháp cũng cần phải thay đổi" (Hê-bơ-rơ 7:12). Đấng Christ bây giờ là Thầy tế lễ thượng phẩm của chúng ta. Các Cơ Đốc nhân giờ đây là đền thờ của Đức Chúa Trời và chức vụ thầy tế lễ nhà vua của Ngài (Hê-bơ-rơ 4:14–15; 1 Cô-rinh-tô 6:19–20; 1 Phi-e-rơ 2:9–10).

Vị Thầy Tế lễ thượng phẩm của chúng ta truyền bá Giao Ước Mới cho chúng ta (luật của Đức Chúa Trời được viết trong lòng chúng ta) bằng cách ban cho chúng ta Đức Thánh Linh (Hê-bơ-rơ 12:24;10:16). Luật này làm việc cách mạnh mẽ, khiến cho chúng ta yêu thương người khác bằng tình yêu do Thánh Linh tạo ra (Ga-la-ti 5:22–23). Đó là lý do tại sao Giăng viết: "Nếu ai có của cải đời nầy, thấy anh em mình đương cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được" (1 Giăng 3:17). Tình yêu của Đức Chúa Trời thúc giục một Cơ đốc nhân thật ban cho, nhưng không thư tín Tân Ước nào ra lệnh hay thậm chí khuyên các Cơ Đốc nhân phải dâng phần mười hoặc bất cứ phần trăm nào. Sự ban cho trong Cơ Đốc giáo là kết quả của tình yêu Cơ Đốc giáo.

Những Cơ Đốc nhân có thể, nếu họ lựa chọn, dâng một phần mười thu nhập của họ cho nhà thờ, đáp ứng nhu cầu tâm linh và vật chất trong thế giới thiếu thốn của họ. Một số sẽ chọn dâng ít hơn một phần mười; một số sẽ chọn dâng nhiều hơn. Phao-lô đề nghị dâng cho nhà thờ vào ngày Chúa nhật: "Cứ ngày đầu của tuần lễ, mỗi một người trong anh em khá tuỳ sức mình chắt lót được bao nhiêu thì để dành tại nhà mình" (1 Cô-rinh-tô 16:2a).

Cơ Đốc nhân không nên tích trữ mà hãy ban cho nhiều như Đức Chúa Trời hướng dẫn. Đó là tiền của Đức Chúa Trời. Phần thưởng từ Ngài lớn hơn những gì được cho đi. "Hãy biết rõ điều đó, hê ai gieo ít thì gặt ít, ai gieo nhiều thì gặt nhiều. Mỗi người nên tuỳ theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phàn nàn hay ép uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ dâng của cách vui lòng. Đức Chúa Trời có quyền ban cho anh em đủ mọi thứ ơn đầy dẫy, hầu cho anh em hằng đủ điều cần dùng trong mọi sự, lại còn có rời rộng nữa để làm các thứ việc lành" (2 Cô-rinh-tô 9:6–8).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Nếu bạn có nhiều nợ, bạn có thể tạm thời ngừng dâng hiến phần mười trong khi trả cho đến hết nợ không?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries