Câu hỏi
Ý nghĩa của những nơi cao trong Kinh thánh là gì?
Trả lời
Những nơi cao, rất đơn giản, là nơi thờ cúng trên những mảnh đất cao hoặc những bàn thờ nổi ở vùng đất thấp như thung lũng. Những nơi cao ban đầu được dành riêng để thờ hình tượng (Dân số ký 33:52; Lê-vi ký 26:30) đặc biệt trong vòng người Mô-áp (Ê-sai 16:12). Những đền thờ này thường bao gồm một bàn thờ và một vật linh thiêng như cột đá hoặc cột gỗ với nhiều hình dạng khác nhau, được coi như là vật thờ phượng (động vật, chòm sao, nữ thần và vị thần sinh sản).
Dân Y-sơ-ra-ên, mãi mãi quay lưng lại với Đức Chúa Trời, đã thực hành thờ phượng thần Mô-lóc và xây dựng những nơi cao cho Ba-anh (Giê-rê-mi 32:35). Mặc dù Sa-lô-môn xây dựng đền thờ của Đức Chúa Trời ở Giê-ru-sa-lem, nhưng sau đó ông đã thiết lập những nơi cao thờ thần tượng cho những người vợ ngoại bang của ông bên ngoài Giê-ru-sa-lem và thờ phượng cùng với họ, khiến ông bị mất vương quốc (I Vua 11:11). Dân sự vẫn còn dâng tế lễ ở những nơi cao ngoại đạo trước khi ngôi đền được xây dựng, và Sa-lô-môn cũng tham dự cùng với họ. Sau khi Chúa xuất hiện trước ông trong một giấc mơ ở Ghi-bê-ôn, nhà vua đã trở về Giê-ru-sa-lem và dâng tế lễ. Tuy nhiên, ông tiếp tục bị dao động giữa hai nơi thờ phượng.
Không phải tất cả những nơi cao đều được dành riêng để thờ thần tượng. Chúng đóng một vai trò quan trọng trong sự thờ phượng củaY-sơ-ra-ên, và sự đề cập sớm nhất trong Kinh thánh về nơi thờ phượng, sau này được gọi là "nơi cao", được tìm thấy trong Sáng thế ký 12:6-8, nơi Áp-ram đã xây dựng bàn thờ cho Chúa tại Si-chem và Hếp-rôn. Áp-ra-ham đã xây dựng một bàn thờ trong một khu vực ở xứ Mô-ri-a và sẵn sàng hy sinh con trai mình ở đó (Sáng thế ký 22:1-2). Theo truyền thống, nơi này được cho là cùng một nơi cao, nơi đền thờ Giê-ru-sa-lem được xây dựng. Gia-cốp dựng một cột đá cho Chúa tại Bê-tên (Sáng thế ký 28:18-19), và Môi-se gặp Đức Chúa Trời trên núi Si-na-i (Xuất Ê-díp-tô ký 19:1-3).
Giô-suê dựng các hòn đá sau khi băng qua sông Giô-đanh (Giô-suê 4:20) và coi đây là nơi cao thờ phượng bởi vì dân Y-sơ-ra-ên "đến từ" sông Giô-đanh trên mặt đất cao hơn. Những nơi cao đã được viếng thăm thường xuyên bởi nhà tiên tri Sa-mu-ên (I Sa-mu-ên 7:16). Những nơi cao là nơi thờ thần tượng của dân Ca-na-an được mở rộng vào thời kỳ của Ê-li (I Các vua 18:16-40). Đức Chúa Trời chỉ đặt tên cho một nơi cao, là nơi của tế lễ được cho phép, và đó là đền thờ ở Giê-ru-sa-lem (II Sử ký 3:1). Đức Chúa Trời ra lệnh rằng tất cả những nơi cao khác đều phải bị phá hủy (Lê-vi-ký 26:30). Vua Giô-si-a đã phá hủy chúng trong II Các vua 22–2.
English
Ý nghĩa của những nơi cao trong Kinh thánh là gì?