Câu hỏi
Cơ Đốc nhân nên có những sở thích riêng không?
Trả lời
Sở thích riêng là một điều gì đó chúng ta làm để giải trí hoặc thư giãn ngoài công việc thường ngày của mình. Ví dụ, đó có thể là đi bộ đường dài, chế tạo các đồ vật bằng gỗ, chơi một nhạc cụ, đọc sách, chơi trò chơi hoặc vô số mục tiêu theo đuổi khác. Đức Chúa Trời biết đôi lúc chúng ta cần thư giãn và chỉ để giải trí thôi, nhưng chúng ta cần có niềm vui trong sạch và tin kính, không phải thú vui thế gian, tội lỗi. Vậy có sai không khi Cơ Đốc nhân có những sở thích riêng? Không cần thiết. Hầu hết các sở thích riêng đều trung lập và không đúng cũng không sai. Điều cốt yếu là thái độ của người tham gia sở thích đó.
Phao-lô đã viết điều này, “Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Đức Chúa Giê-su mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Cô-lô-se 3:17). Ông cũng viết: “Vậy, anh em hoặc ăn hoặc uống hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm” (I Cô-rinh-tô 10:31). Áp kế thực sự cho sở thích riêng của chúng ta phải là chúng có tôn vinh Chúa hay không, chúng ta có xem chúng là quà tặng của Chúa mà chúng ta biết ơn hay không và chúng có thu hút sự chú ý của chúng ta khỏi Ngài hay không. Rất nhiều thú tiêu khiển của chúng ta ngày nay đều bắt nguồn từ tội lỗi, tôn vinh nó và nuôi dưỡng sự thèm muốn của xác thịt và sự thèm khát của đôi mắt. Chúng ta phải cẩn thận rằng sở thích riêng của chúng ta không bắt nguồn từ tội lỗi.
Chúng ta sẽ sai trật nếu các sở thích riêng khiến chúng ta trốn khỏi Chúa hoặc có thái độ không đúng khi tham gia. Chúng ta có thể tham gia vào các môn thể thao và tận hưởng tình bạn thân thiết cũng như các môn thể thao rèn luyện sức khỏe mang lại. Nhưng nếu bản chất cạnh tranh khiến chúng ta phải nguyền rủa khi thua hoặc chơi kém, nếu chúng ta gian lận trong bảng điểm, hoặc nếu chúng ta bắt đầu coi đối thủ của mình là kẻ thù, thì điều đó sẽ là sai trật và không tôn vinh Chúa. Bản thân các môn thể thao không sai, nhưng việc chúng ta tham gia vào chúng trở thành tội lỗi vì thái độ và cách tiếp cận của chúng ta đối với chúng. Nhưng nếu chúng ta tận hưởng những hoạt động này với thái độ biết ơn Chúa và việc tham gia vào chúng không cản trở mối quan hệ của chúng ta với Ngài, thì thể thao hoặc sở thích riêng sẽ có ảnh hưởng tích cực trong cuộc sống của chúng ta.
Sự cám dỗ với các sở thích riêng là sử dụng chúng như một lối thoát khỏi cuộc sống dẫn đến thoát khỏi Đức Chúa Trời. Chúng có thể cướp đi thời gian của chúng ta, trở thành thần tượng trong cuộc sống của chúng ta, và làm chúng ta mất tập trung tôn vinh Chúa trong mọi việc. Chúng ta có sự tự do tuyệt vời trong Đấng Christ, nhưng Phao-lô đưa ra lời cảnh báo này: “Hỡi anh em, anh em đã được gọi đến sự tự do, song chớ lấy sự tự do đó làm dịp cho anh em ăn ở theo tánh xác thịt, nhưng hãy lấy lòng yêu thương làm đầy tớ lẫn nhau” (Ga-la-ti 5:13).
Một lần nữa, sở thích riêng không hẳn là sai, nhưng khi chúng chiếm hết tâm trí và khiến chúng ta rời mắt khỏi Đấng Christ, thì chắc chắn chúng đã sai. Ngay cả những sở thích vô hại nhất thu hút tâm trí chúng ta cũng là những trở ngại mà chúng ta phải gạt sang một bên vì chúng khiến chúng ta chậm bước trong cuộc đua của chúng ta chính là đời sống Cơ Đốc (Hê-bơ-rơ 12:1). Hãy cùng làm một bài kiểm tra nhé: sở thích riêng này quan trọng như thế nào đối với tôi? Một mình Chúa có đủ không? Nếu tôi bị tước mất sở thích riêng này, tôi có còn thỏa lòng trong Đấng Christ không? Vì vậy, vâng, Cơ Đốc nhân có thể có những sở thích riêng nhưng chúng ta phải chắc chắn rằng chúng không bao giờ thay thế Đấng Christ. Đó là sự cám dỗ, và chúng ta phải chắc chắn tránh nó.
English
Cơ Đốc nhân nên có những sở thích riêng không?