settings icon
share icon
Câu hỏi

Kinh Thánh nói gì về sự kiêu ngạo?

Trả lời


Có một sự khác biệt giữa loại kiêu ngạo mà Đức Chúa Trời ghét (Châm ngôn 8:13) và loại tự hào mà chúng ta cảm thấy về một công việc được hoàn thành tốt. Loại kiêu ngạo bắt nguồn từ sự tự mãn là tội lỗi, và Đức Chúa Trời ghét điều đó bởi vì nó là điều cản trở trong việc tìm kiếm Ngài. Thi Thiên 10:4 giải thích rằng những kẻ kiêu ngạo bị lấp đầy bởi chính bản thân họ đến nỗi tư tưởng của họ cách xa Thiên Chúa: “Kẻ ác lên mặt kiêu ngạo, không tìm kiếm Ngài. Không có Đức Chúa Trời trong mọi suy tư của hắn”. Loại kiêu căng ngạo mạn này đối lập với tinh thần khiêm nhường mà Thiên Chúa tìm kiếm: “Phước cho người nghèo khổ trong tâm linh: vì Nước Thiên Đàng thuộc về họ” (Ma-thi-ơ 5:3). Những người “nghèo khổ trong tâm linh” là những người nhận biết sự phá sản cùng cực của họ về mặt thuộc linh và sự bất năng của họ để đến với Chúa ngoại trừ hoàn toàn bởi ân điển của Ngài. Mặt khác, những kẻ kiêu ngạo thật là mù lòa bởi sự tự cao của chính mình cho nên họ nghĩ rằng mình không cần đến Thiên Chúa, hoặc tệ hơn, họ nghĩ Thiên Chúa nên chấp nhận họ bởi chính con người của họ bởi vì họ xứng đáng nhận được sự chấp nhận đó.

Xuyên suốt Kinh Thánh, chúng ta được nghe nói về hậu quả của sự kiêu ngạo. Châm ngôn 16:18-19 cho chúng ta biết rằng: “Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau, Và tánh tự cao đi trước sự sa ngã. Thà khiêm nhượng mà ở với người cùng khốn còn hơn là chia của cướp cùng kẻ kiêu ngạo”. Satan bị ném ra khỏi thiên đàng bởi vì sự kiêu ngạo của nó (Ê-sai 14:12-15). Nó đã có một sự cả gan ích kỷ để nỗ lực thay thế chính Thiên Chúa làm người cai trị chính đáng của cõi vũ trụ. Nhưng Satan sẽ bj quăng vào địa ngục trong sự phán xét cuối cùng của Thiên Chúa. Cho những kẻ dấy lên chống nghịch cùng Đức Chúa Trời, không có điều gì đằng trước ngoại trừ thảm họa dành cho họ (Ê-sai 14:22)

Sự kiêu ngạo đã và đang kiềm giữ nhiều người không cho họ chấp nhận Chúa Giê-xu Christ là Đấng Cứu Thế. Việc thừa nhận tội lỗi và nhận biết rằng trong khả năng của chính mình, chúng ta không thể làm gì để được thừa hưởng sự sống đời đời là một trở ngại bất biến cho những người kiêu ngạo. Chúng ta không phải là để khoe khoang về chính bản thân mình; nếu chúng ta muốn khoe mình, chúng ta là để công bố sự vinh quang của Thiên Chúa. Những điều chúng ta nói về bản thân mình không có ý nghĩa gì trong công việc của Thiên Chúa. Chúa nói những gì về chúng ta, đó mới là điều làm nên sự khác biệt (2 Cô-rinh-tô 10:13)

Vì sao sự kiêu ngạo thật là tội lỗi? Đó là bởi vì sự kiêu ngạo đem lại cho chúng ta công trạng trong những việc Chúa đã hoàn thành. Sự kiêu ngạo lấy đi vinh quang đáng ra chỉ thuộc về một mình Thiên Chúa và giữ nó lại cho chúng ta. Về bản chất, sự kiêu ngạo là tự tôn thờ chính mình. Bất kể việc gì chúng ta đạt được trong thế giới này đều sẽ không thể thực hiện được nếu không bởi sự cho phép và duy trì của Chúa trên chúng ta. “Điều mà anh chị em có không phải do anh chị em đã nhận lãnh sao? Nếu anh chị em đã nhận lãnh tại sao anh chị em lại khoe khoang như chưa bao giờ phải nhận lãnh?” (1 Cô-rinh-tô 4:7). Đó là lý do vì sao chúng ta dâng sự vinh quang cho Chúa- chỉ một mình Ngài xứng đáng với điều đó.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Kinh Thánh nói gì về sự kiêu ngạo?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries