settings icon
share icon
Câu hỏi

Vì sao sự thật về thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu là vô cùng quan trọng?

Trả lời


Sự phục sinh thân thể của Chúa Giê-xu là sự kiện quan trọng nhất trong lịch sử, sự kiện này cung cấp bằng chứng không thể chối bỏ rằng Chúa Giê-xu – Đấng đã tuyên bố Ngài sẽ sống lại – thật sự là Con Đức Chúa Trời. Sự phục sinh không chỉ là sự chứng thực tối cao đối với thần tính của Ngài; điều này cũng xác nhận những gì Kinh Thánh nói trước về sự đến và sự sống lại của Chúa Giê-xu. Hơn nữa, điều này cũng xác thực lời tuyên bố của Đấng Christ rằng Ngài sẽ sống lại vào ngày thứ ba (Giăng 2:19-21; Mác 8:31, 9:31, 10:34). Nếu thân thể của Đấng Christ không sống lại, chúng ta cũng không có hy vọng (1 Cô-rinh-tô 15:13, 16). Thật sự như vậy, ngoài sự sống lại của Đấng Christ, chúng ta không thể có Đấng cứu chuộc, không có sự cứu chuộc, và không có hy vọng về sự sống đời đời. Như sứ đồ Phao-lô nói, đức tin của chúng ta sẽ trở nên "vô ích" và quyền năng ban cho sự sống của Phúc Âm cũng sẽ bị loại bỏ hoàn toàn.

Bởi vì sự sống đời đời của chúng ta phụ thuộc vào tính chân thật của sự kiện lịch sử này, sự sống lại là mục tiêu của những cuộc tấn công lớn nhất nhằm chống lại Hội Thánh. Vì vậy, tính lịch sử của sự kiện Đấng Christ sống lại được kiểm chứng và nghiên cứu từ mọi góc độ và nghiên cứu sâu sắc bởi vô số các học giả, nhà thần học, giáo sư và những người khác qua nhiều thế kỷ. Và dù cho một số học thuyết được công nhận nhằm nỗ lực phủ nhận sự kiện trọng yếu này, thì cũng không có bằng chứng lịch sử nào đáng tin cậy tồn tại để công nhận bất kỳ điều gì khác hơn là sự sống lại thân thể của Ngài. Mặt khác, luôn có rất nhiều bằng chứng rõ ràng và thuyết phục về thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu.

Tuy nhiên, từ thời xa xưa của những Cơ đốc nhân tại Cô-rinh-tô cho đến thời kỳ của những Cơ đốc nhân ngày nay, luôn tồn tại những hiểu lầm liên quan đến những khía cạnh trong sự sống lại của Đấng Cứu chuộc. Một số người thắc mắc, tại sao sự sống lại thân thể của Đấng Christ lại quan trọng? Có phải Ngài không chỉ sống lại về mặt tâm linh không? Tại sao sự sống lại thân thể Đấng Christ đảm bảo sự cứu chuộc cho các tín hữu và điều đó được thực hiện như thế nào? Thân thể sống lại của chúng ta sẽ giống với thân thể đang sống trên đất không? Nếu không, thân thể đó sẽ như thế nào? Câu trả lời cho những câu hỏi này được tìm thấy trong chương thứ 15 của lá thư đầu tiên Phao-lô gửi cho HT Cô-rinh-tô, là Hội Thánh do ông thành lập trong những năm đầu chức vụ của hành trình truyền giáo lần 2 của ông.

Cùng với sự gia tăng của những phe đảng trong HT Cô-rinh-tô non nớt cũng có sự lan tràn của những hiểu lầm về một số học thuyết Cơ đốc quan trọng, bao gồm của sự sống lại. Dù cho nhiều tín hữu Cô-rinh-tô chấp nhận rằng Đấng Christ đã sống lại (1 Cô-rinh-tô 15:1,11), nhưng họ lại khó tin rằng những người khác có thể hoặc sẽ sống lại. Sự ảnh hưởng liên tục của triết học Gnostic (Trí huệ phái, Ngộ Đạo Thuyết) – là triết học chủ trương rằng mọi thứ về thuộc linh đều tốt trong khi mọi thứ thuộc về vật lý, như thân thể của chúng ta, thực chất là điều ác – về cơ bản phải chịu trách nhiệm cho sự nhầm lẫn của họ về sự sống lại của chính họ. Do đó, ý tưởng về một xác chết đáng ghê tởm được vĩnh cửu phục sinh vấp phải sự phản đối mạnh mẽ của một số và hầu hết các nhà triết học Hy Lạp trong thời đó (Công vụ 17:32).

Tuy nhiên, hầu hết những người Cô-rinh-tô đều hiểu rằng Đấng Christ chỉ phục sinh thể xác chứ không phải linh hồn. Suy cho cùng, sự phục sinh có nghĩa là "sự sống lại từ kẻ chết"; một điều gì đó trở về với sự sống. Họ hiểu rằng mọi linh hồn đều bất tử và ngay khi chết đi, linh hồn sẽ về với Chúa (2 Cô-rinh-tô 5:8). Do đó, một "linh hồn" phục sinh là điều vô lý, vì linh hồn không thể chết và vì thế cũng không thể được phục sinh. Ngoài ra, họ biết rằng chính trong Kinh Thánh, cũng như chính Đấng Christ, đã nói rằng thân thể của Ngài sẽ sống lại vào ngày thứ ba. Kinh thánh cũng nói rõ thân thể của Đấng Christ không thể suy tàn (Thi thiên 16:10; Công vụ 2:27), lời tiên tri không còn ý nghĩa nếu thân thể của Ngài không phục sinh. Cuối cùng, Đấng Christ tuyên bố dứt khoát với các môn đệ của Ngài rằng thân thể của Ngài sẽ sống lại: "Thần linh thì không có thịt xương, mà các con thấy Ta có đây" (Lu-ca 24:39)!

Tuy nhiên, một lần nữa, sự quan tâm của những người Cô-rinh-tô lại hướng về sự phục sinh của cá nhân họ. Vậy nên, Phao-lô cố gắng thuyết phục những người Cô-rinh-tô rằng bởi vì Đấng Christ sống lại từ cõi chết, họ cũng sẽ sống lại từ cõi chết, và có hai sự sống lại – của Đấng Christ và của chúng ta – phải cùng đứng vững hoặc cùng thất bại, vì "Nếu người chết không sống lại thì Đấng Christ cũng đã không sống lại." (1 Cô-rinh-tô 15:13).

"Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ cõi chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ. Vì như do một người mà có sự chết thì cũng nhờ một người mà có sự sống lại từ cõi chết. Như trong A-đam, mọi người đều chết; cũng vậy, trong Đấng Christ, mọi người đều sẽ sống lại" (1 Cô-rinh-tô 15:20-22).

Khi Chúa Giê-xu Christ sống lại, Ngài trở thành "trái đầu mùa" của tất cả những người được sống lại (xem thêm Cô-lô-se 1:18). Người Y-sơ-ra-ên không thể hoàn tất việc thu hoạch vụ mùa cho đến khi họ mang một mẫu đại diện (những trái đầu mùa) đến cho thầy tế lễ như một của lễ dâng cho Chúa (Lê-vi ký 23:10). Đây là điều Phao-lô đang nói đến trong 1 Cô-rinh-tô 15:20-22; sự sống lại của Đấng Christ là "những trái đầu mùa" của "mùa gặt" sự sống lại cho những người tin đã qua đời. Cụm từ "trái đầu mùa" mà Phao-lô sử dụng chỉ về điều gì đó cần phải tuân theo, và điều gì đó chính là những người theo Ngài – phần còn lại của "mùa gặt". Đây là cách mà sự sống lại của Đấng Christ đảm bảo cho chúng ta. Thật vậy, sự sống lại của Ngài đòi hỏi sự sống lại của chúng ta.

Và để làm dịu đi những lo lắng của họ liên quan đến việc kết nối linh hồn với những gì bị cho là cơ thể không mong muốn, Phao-lô đã giải thích cho họ bản chất của thân thể phục sinh và thân thể đó khác với thân thể sống trên đất như thế nào. Phao-lô so sánh sự chết thân thể trên đất của chúng ta như "hạt giống", và sau cùng Chúa cung ứng cho chúng ta một thân thể khác (1 Cô-rinh-tô 15:37-38) sẽ giống như thân thể phục sinh vinh hiển của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 15:49; Phi-líp 3:21). Thật vậy, cũng giống như Đấng Christ, thân thể hư nát, không vinh hiển, yếu đuối và vật chất của chúng ta vào ngày nào đó sẽ sống lại trong thân thể bất diệt, vinh hiển, quyền năng, và thuộc linh (1 Cô-rinh-tô 15:42-44). Thân thể thuộc linh của chúng ta sẽ được trang bị hoàn hảo cho sự sống thiên đàng, siêu nhiên.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Vì sao sự thật về thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu là vô cùng quan trọng?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries