Câu hỏi
Thân thể phục sinh của chúng ta sẽ khác với thân thể hiện tại như thế nào?
Trả lời
Trong bức thư thứ nhất gởi cho hội thánh ở Cô-rinh-tô, Phao-lô thảo luận về điều khác biệt tuyệt vời giữa thân thể ở trên đất với thân thể phục sinh của chúng ta (xin xem 1 Cô-rinh-tô 15:35-37). Đối chiếu thân thể trên đất với sự lộng lẫy của thân thể trên trời (phục sinh) của chúng ta, Phao-lô nói rằng, “Thân thể đã gieo ra là hay hư nát, mà sống lại không hay hư nát, đã gieo ra là nhục, mà sống lại là vinh; đã gieo ra là yếu, mà sống lại là mạnh; đã gieo ra là thể huyết khí, mà sống lại là thể thiêng liêng” (I Cô-rinh-tô 15:42-44, phần nhấn mạnh được thêm vào). Nói tóm lại, thân thể phục sinh của chúng ta là thiêng liêng, không thể nhìn thấy được, và được cất lên trong sự vinh hiển và quyền năng.
Qua con người đầu tiên là A-đam, chúng ta nhận được thân thể huyết khí của mình, phù hợp hoàn hảo với môi trường trên đất. Tuy nhiên, chúng trở nên hư nát bởi hậu quả của sự Sa Ngã. Bởi vì sự không vâng lời, loài người không thoát khỏi sự chết. Lão hoá, suy thoái, và cuối cùng là cái chết hiện nay đang ảnh hưởng lên tất cả chúng ta. Chúng ta đến từ cát bụi, sẽ trở về với cát bụi (Sáng-thế ký 3:19; Truyền đạo 3:20). Thân thể phục sinh của chúng ta, hay nói một cách khác, nó sẽ “sống lại không hay hư nát”. Chúng (thân thể) sẽ không bao giờ trải qua bệnh tật, phân rã, suy tàn hay cái chết. Và “Khi nào thể hay hư nát nầy mặc lấy sự không hay hư nát, thể hay chết nầy mặc lấy sự không hay chết, thì được ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: Sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng” (I Cô-rinh-tô 15:54).
Kết quả của sự Sa Ngã, chúng ta “đã gieo ra là nhục”. Ban đầu chúng ta được dựng nên hoàn hảo theo hình ảnh của Đức Chúa Trời (Sáng-thế ký 1:27), nhưng tội lỗi đã mang đến sự ô nhục. Tuy nhiên, các tín hữu có lời hứa rằng một ngày nào đó thân thể bất toàn và ô nhục của chúng ta sẽ được sống lại trong vinh quang. Được giải thoát khỏi những giới hạn do tội lỗi áp đặt, thân thể phục sinh của chúng ta sẽ được vinh hiển và hoàn toàn thích hợp để làm hài lòng và ca ngợi Đấng Tạo Hóa của chúng ta trong cả cõi đời đời.
Thân thể hiện tại của chúng ta cũng có đặc điểm là yếu ớt và mỏng manh. Không thể phủ nhận “đền thờ” trên thế gian của chúng ta rất mỏng manh và dễ bị ảnh hưởng bởi vô số bệnh tật đang hoành hành nhân loại. Chúng ta cũng bị suy yếu bởi tội lỗi và cám dỗ. Tuy nhiên, một ngày nào đó, thân thể của chúng ta sẽ được cất lên trong năng quyền và vinh quang, và chúng ta sẽ không còn phải chịu những khiếm khuyết và sự mong manh mà điều đó thâm nhập vào cuộc sống ngày nay.
Cuối cùng, thân thể được phục sinh sẽ là một thể thiêng liêng. Thân thể huyết khí của chúng ta thích hợp để sống trong thế gian này, nhưng đây là cõi duy nhất mà chúng ta có thể sống. “Thịt và máu chẳng hưởng Nước Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 15:50). Sau khi phục sinh, chúng ta sẽ có một “thân thể thuộc linh” (hình thể thiêng liêng), hoàn toàn thích hợp để sống trên thiên đàng. Điều này không có nghĩa là chúng ta sẽ chỉ là những linh hồn - những linh hồn không có thể xác - mà là thân thể phục sinh, sẽ không cần nguồn dinh dưỡng vật chất hoặc phụ thuộc vào những phương tiện tự nhiên để hỗ trợ sự sống.
Chúng ta có một cái nhìn thoáng qua về thân thể phục sinh của chúng ta sẽ như thế nào khi chúng ta nhớ lại sự xuất hiện sau sự phục sinh của Chúa Giê-su. Ngài vẫn có những vết thương có thể nhìn thấy được, và các môn đồ của Ngài có thể chạm vào Ngài, nhưng Ngài vẫn có thể đi lại dễ dàng cũng như xuất hiện và biến mất theo ý muốn. Ngài có thể đi qua tường và cửa nhưng cũng có thể ăn uống và ngồi nói chuyện. Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng “thân thể hèn mạt” của chúng ta sẽ giống như “thân thể vinh hiển Ngài” (Phi-líp 3:21). Thật vậy, những giới hạn về thể chất do tội lỗi áp đặt cản trở khả năng chúng ta phục vụ trọn vẹn Ngài trên đất sẽ vĩnh viễn không còn nữa, chúng ta được giải phóng để ngợi khen, phục vụ và tôn vinh Ngài cho đến đời đời.
English
Thân thể phục sinh của chúng ta sẽ khác với thân thể hiện tại như thế nào?