Câu hỏi
Tháng Ramadan là gì?
Trả lời
Tháng Ramadan là một tháng linh thiêng trong Hồi giáo và được đánh dấu bằng một khoảng thời gian kiêng ăn bắt buộc. Việc tuân thủ tháng Ramadan là một trong Năm trụ cột của Hồi giáo. Bằng cách kiêng ăn trong tháng này, người Hồi giáo tin rằng họ sẽ kiếm được phần thưởng thuộc linh và kéo lại gần hơn với Allah. Tháng Ramadan là tháng thứ chín theo lịch Hồi giáo, là tháng dựa trên mặt trăng. Dựa theo khu vực, các tính toán thiên văn hoặc nhìn thấy mặt trăng đánh dấu sự khởi đầu của tháng ăn chay này và kết thúc vào mặt trăng mới tiếp theo. Tháng Ramadan chính thức bắt đầu khi một lãnh tụ Hồi giáo thông báo nó. Trong suốt tháng Ramadan, người Hồi giáo tìm kiếm sự thương xót và sự chú ý của Allah bằng cách kiêng ăn từ bình minh đến hoàng hôn. Người Hồi giáo kiêng đồ ăn, thức uống, hút thuốc và quan hệ tình dục vào ban ngày. Người ta nói rằng các việc làm tốt được thực hiện trong tháng Ramadan sẽ dẫn đến sự nhân lên của phần thưởng thông thường cho các công việc tương tự được thực hiện trong các tháng khác. Vì lý do này, sự hào phóng và từ thiện tăng lên trong tháng Ramadan. Người Hồi giáo cũng được khuyến khích đọc toàn bộ Kinh Cô-ran trong tháng Ramadan và đọc những lời cầu nguyện đặc biệt.
Từ Ramadan xuất phát từ tiếng Ả Rập là ramida, có nghĩa là "nóng gắt như thiêu đốt hoặc khô". Các tín đồ Hồi giáo tin rằng Ramadan thiêu rụi tội lỗi của một người bằng những việc làm tốt. Người Hồi giáo tìm cách loại trừ mọi thứ tội lỗi trong mình, gạt bỏ mọi tật xấu và hành vi xấu và ham muốn, để thể hiện sự hiến dâng của họ cho Allah và hy vọng rằng Allah sẽ thương xót họ. Từ Hồi giáo có nghĩa là "sự phục tùng", và thái độ vâng lời và sự bỏ mình diễn ra trong suốt tháng Ramadan là hành động tối thượng của sự phục tùng mà một người Hồi giáo dành cho Allah.
Sự kiêng ăn cũng được tìm thấy trong Kinh Thánh. Đối với một Cơ Đốc nhân, kiêng ăn thường được đi kèm với cầu nguyện và là một cách để thể hiện nỗi đau sâu sắc và nhu cầu cấp thiết. Tuy nhiên, có một sự khác biệt lớn giữa sự kiêng ăn Cơ Đốc và sự kiêng ăn Hồi giáo trong tháng Ramadan. Trước hết, Tân Ước không bao giờ ra lệnh kiêng ăn (ngay cả trong Cựu Ước, người Do Thái chỉ được lệnh kiêng ăn một ngày một năm, vào Ngày lễ Chuộc tội). Sự kiêng ăn của Cơ Đốc nhân là tự nguyện, không bắt buộc.
Ngoài ra, Cơ Đốc nhân không tin rằng kiêng ăn sẽ chuộc tội hoặc đốt cháy tội lỗi. Sự bỏ mình từ lâu đã được liên kết với Cơ Đốc giáo (xem Mác 8:34), nhưng những gì Kinh Thánh nói về sự bỏ mình hoàn toàn khác với cách hiểu của người Hồi giáo về nó. Trong Hồi giáo, sự bỏ mình là một cách để thuyết phục Allah "đáp lại" cho người thờ phượng. Đối với Cơ Đốc nhân, sự bỏ mình là một sự xảy ra tự nhiên do sự thay đổi của tấm lòng và mong muốn theo Chúa Giê-xu (Rô-ma 6:17-18).
Ý tưởng rằng một vị thần sẽ nguôi giận bởi các công việc từ thiện, sự rộng lượng hoặc loại trừ những ham muốn tự nhiên gần như phổ biến trong các tôn giáo thế giới. Trên thực tế, tôn giáo duy nhất không tin vào việc làm cho các vị thần nguôi giận bằng những việc tốt là Cơ Đốc giáo. Kinh Thánh dạy rằng đức tin của Cơ Đốc nhân sẽ dẫn đến những việc làm tốt được khích lệ bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời (Gia-cơ 2:26; Ga-la-ti 5:16-18). Chính đức tin là một món quà (Ê-phê-sô 2:8-9), và ngay cả khi Cơ Đốc nhân chùn bước và phạm tội, thì chúng ta không có bất kỳ lo sợ nào rằng Chúa sẽ rút lại tình yêu thương của Ngài (Rô-ma 8:1,38). Người Hồi giáo không có sự đảm bảo như vậy và phải liên tục tìm kiếm sự chấp thuận của Allah bằng cách thực hiện các việc làm tốt và ăn chay trong tháng Ramadan. Thất bại trong việc ăn chay trong tháng Ramadan là đối mặt với cơn thịnh nộ của Allah.
English
Tháng Ramadan là gì?