Câu hỏi
Đâu là sự khác biệt giữa thánh lễ và bí tích?
Trả lời
Công giáo Rôma, Chính thống giáo Đông phương (Đông Giáo hội Chánh Thông), và một vài giáo phái Tin Lành sử dụng thuật ngữ “bí tích” để nói đến “một dấu / nghi thức mà qua đó ân điển của Thiên Chúa được truyền đến cho cá nhân”. Thông thường, có bảy bí tích trong các giáo phái này. Đó là phép báp-têm (hay phép “rửa tội”), thêm sức (confirmation), tiệc thánh (holy communion), giải tội (xưng tội) (confession), hôn phối (marriage), truyền chức thánh (holy order), và xức dầu thánh (anointing of the sick). Theo Giáo hội Công giáo, “Có bảy bí tích. Chúng được lập ra bởi Đấng Christ và giao cho Hội thánh để quản lý. Chúng là cần thiết cho sự cứu rỗi. Các bí tích là những phương tiện truyền đạt ân điển”. Kinh thánh, ngược lại, nói rằng ân điển không được ban cho qua những biểu tượng bên ngoài và không một nghi lễ nào là “cần thiết cho sự cứu rỗi”. Ân điển là miễn phí. “Nhưng khi lòng khoan dung và nhân ái của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa chúng ta, được bày tỏ thì Ngài cứu chúng ta, không phải bởi việc công chính chúng ta đã làm, nhưng bởi lòng thương xót của Ngài, qua việc thanh tẩy của sự tái sinh và đổi mới của Đức Thánh Linh, là Đấng mà Ngài đã tuôn đổ dồi dào trên chúng ta bởi Đức Chúa Giê-su Christ, Cứu Chúa chúng ta, để chúng ta nhờ ân điển Ngài mà được xưng công chính, trở nên người thừa kế niềm hi vọng về sự sống đời đời.” (Tít 3:4-7)
Một thánh lễ chỉ đơn giản là “một thực hành hay nghi lễ theo chỉ định”. Những người Kháng Cách (Protestants) và Phúc Âm (Evangelicals) xem thánh lễ như một biểu tượng diễn đạt lại sứ điệp tin lành là Chúa Giê-su đã sống, chết đi, và sống lại từ cõi chết, lên thiên đường, và một ngày nào đó sẽ trở lại. Thay vì được xem như là một điều kiện cho sự cứu rỗi, thánh lễ là những giáo cụ trực quan giúp chúng ta hiểu rõ và trân trọng hơn những gì Chúa Giê-su Christ đạt được cho chúng ta trong công việc cứu độ của Ngài. Thánh lễ được quyết định bởi ba yếu tố: chúng được Đấng Christ đặt ra, được dạy bởi các sứ đồ, và được thực hiện tại các hội thánh đầu tiên. Vì phép báp-têm và tiệc thánh là những nghi lễ duy nhất đáp ứng được các tiêu chí này, nên chỉ có hai thánh lễ này. Nhưng không thánh lễ nào là cần thiết cho sự cứu rỗi, và không thánh lễ nào là “phương tiện truyền đạt ân điển”.
Thánh lễ thông thường được hiểu là những điều Chúa Giê-su căn dặn chúng ta cùng làm theo với các tín đồ khác. Nói về phép báp-têm, Ma-thi-ơ 28:18-20 nói, “Đức Chúa Giê-su đến và phán với họ rằng: “Tất cả thẩm quyền trên trời dưới đất đã giao cho Ta. Vậy, hãy đi khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta, hãy nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh làm báp-têm cho họ và dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và nầy, Ta luôn ở với các con cho đến tận thế.” Còn về tiệc thánh, hay còn được gọi là Lễ tiệc ly của Chúa, Lu-ca 22:19 nói, “Rồi Ngài lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra, phân phát cho các môn đồ và phán: “Nầy là thân thể Ta vì các con mà phó cho. Hãy làm điều nầy để nhớ đến Ta.” Đa số các hội thánh thực hành hai nghi lễ này, nhưng không nhất thiết gọi chúng là thánh lễ.
English
Đâu là sự khác biệt giữa thánh lễ và bí tích?