settings icon
share icon
Câu hỏi

Làm thế nào tôi có thể thờ phượng Đức Chúa Trời cách phải lẽ?

Trả lời


Sự thờ phượng có thể được định nghĩa như là hành động tôn kính và yêu mến một vị thần, một thần tượng hay là một người nào đó cách "hết mình". Hành động thờ phượng bao gồm trong việc ngợi khen, tạ ơn và tôn kính vị thần, thần tượng, một người hoặc một vật nào đó bằng tất cả chính mình. Đối với Đức Chúa Trời, không có chuyện không hết lòng ở đây, và chỉ sau khi chúng ta biết phân biệt được như thế nào là thờ phượng và như thế nào thì không phải là thờ phượng, thì chúng ta mới có thể bắt đầu trả lời câu hỏi trên một cách trọn vẹn hơn. Sự thờ phượng thật và theo Thánh kinh, như định nghĩa của học giả A.W. Pink (1886-1952) trong bài giải thích của ông về Phúc âm Giăng, nói rằng: "Một tấm lòng đã được cứu, được Đức Chúa Trời chiếm hữu, tự nó bày tỏ qua sự tôn thờ và tạ ơn." Tương tự, A.W. Tozer cũng có nói, "Sự thờ phượng thật phải thực sự đến từ tình yêu mang tính cá nhân và hoàn toàn trọn vẹn với Đức Chúa Trời, đến nỗi ý niệm về sự truyền cảm xúc không bao giờ tồn tại dù chỉ là một chút."

Vì thế, sự thờ phượng Đức Chúa Trời một cách đúng đắn được phân biệt bởi các tiêu chuẩn sau: thứ nhất, nó phải đến từ tấm lòng của người nam hay người nữ đã được xưng công nghĩa trước mặt Đức Chúa Trời bởi đức tin (Rô-ma 5:1; 8:1) và là người đặt lòng tin nơi chỉ một mình Đức Chúa Jesus Christ để được tha tội (Giăng 8:23-24). Làm thế nào một ai đó có thể thờ phượng Đức Chúa Trời nếu như tội lỗi của người ấy chưa được giải quyết? Sự thờ phượng xuất phát từ một tấm lòng chưa được đổi mới là nơi bị Sa-tan, bản ngã, và thế gian cai trị sẽ không bao giờ có thể được chấp nhận (2 Ti-mô-thê 2:26; 1 Giăng 2:15). Bất kỳ sự thờ phượng nào cũng đều là vô ích, trừ phi nó đến từ tấm lòng đã được "rửa sạch" (1 Cô-rinh-tô 6:11; Ê-phê-số 5:26; Tít 3:5; Hê-bơ-rơ 10:22).

Thứ hai, sự thờ phượng Đức Chúa Trời một cách đúng đắn phải đến từ tấm lòng khao khát chỉ một mình Ngài mà thôi (Ma-thi-ơ 4:10b). Đây chính là chỗ mà người Sa-ma-ri đã phạm tội; họ đã tìm cách vừa thờ phượng Đức Chúa Trời, vừa thờ thần tượng (II Các Vua 17:28-41), và điều này đã được Đức Chúa Jesus Christ khẳng định khi Ngài đề cập đến chủ đề về sự thờ phượng thật trong cuộc nói chuyện với người đàn bà Sa-ma-ri lúc bà đến giếng lấy nước. "Các ngươi là người Sa-ma-ri thờ phượng Đấng các ngươi không biết" (Giăng 4:22). Những người này đã thờ phượng Đức Chúa Trời một cách "không hết lòng" bởi vì tất cả tình yêu của họ đã không hướng về Đức Chúa Trời. Có thể ngay cả những tín hữu thật cũng bị rơi vào tội thứ hai này. Chúng ta có thể không tán thành có những thần tượng hữu hình, giống như những người Sa-ma-ri đã làm, nhưng điều gì mà ý chí, thời gian, nguồn lực của chúng ta đang chuyên chú vào nhiều nhất? Có phải là sự nghiệp, tài sản vật chất, tiền bạc, sức khoẻ, thậm chí là gia đình của chúng ta? Chúng ta hãy kêu lên, như Vua Đa-vít trong Thi thiên 63:5, "Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các thức ăn béo bổ; môi miệng con sẽ vui vẻ dâng lời ca ngợi Ngài." Không có điều gì ngoài Đức Chúa Trời có thể làm thỏa mãn tấm lòng của người đã được tái sinh, và sự đáp lại của người ấy đối với sự thỏa mãn từ thiên thượng, có thể so sánh với món ăn ngon nhất từ trước đến nay, là bông trái của đôi môi hát lời ngợi khen Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 13:15).

Thứ ba, sự thờ phượng Đức Chúa Trời một cách đúng đắn là sự khao khát cứ muốn tiếp tục gia tăng việc nhận biết về Đức Chúa Trời của chúng ta. Ngày hôm nay, chúng ta không còn sự khao khát đó nữa rồi! Ngoài Kinh Thánh mà chúng ta nên đọc hàng ngày ra, chúng ta cần phải bổ sung kiến thức của chúng ta bằng cách đọc thêm những quyển sách có ích khác nữa. Chúng ta cần phải không ngừng lấp đầy tâm trí của mình những điều thuộc về Đức Chúa Trời; Đức Chúa Trời phải luôn luôn ở trong tâm trí của chúng ta, và mọi việc chúng ta làm phải được làm trong sự quan tâm đối với Ngài (Cô-lô-se 3:17, 1 Cô-rinh-tô 10:31). Điều thú vị là chữ "thờ phượng" trong tiếng Hy-lạp theo Rô-ma 12:1 cũng có thể có nghĩa là "phục vụ." Vì vậy, cuộc sống hàng ngày của chúng ta cũng nên được coi như là việc thờ phượng. Mỗi ngày chúng ta phải dâng chính mình như những sinh tế sống, thánh và đẹp lòng Đức Chúa Trời. Hội thánh đáng lẽ ra phải có ảnh hưởng đến thế giới bằng việc thờ phượng Đức Chúa Trời của mình. Nhưng thông thường thì ngược lại.

Chúng ta hãy làm sạch lòng mình nếu chúng ta thực sự muốn thờ phượng Ba Ngôi Đức Chúa Trời bằng tâm thần và lẽ thật. Đức Chúa Trời của chúng ta là thánh; Ngài hoàn toàn "Khác" (Thi-Thiên 50:21; Ê-sai 55:8-9), về tình yêu của chúng ta, Ngài là một Đức Chúa Trời không thể nào san sẻ chúng ta với những đối tượng khác. Thực vậy, một Đức Chúa Trời sẽ KHÔNG san sẻ chúng ta, vì sự thánh khiết của Ngài. Chúng ta đã được tạo dựng nên là những tạo vật biết thờ phượng, nhưng Sự Sa Ngã đã làm cho chúng ta bị tê liệt và bại hoại. Thờ phượng là điều tự nhiên nhất cho của người, nhưng chỉ cho đến khi chúng ta được phục hồi lại với Đức Chúa Trời qua sự hy sinh của Con yêu dấu của Ngài, thì tất cả sự thờ phượng của chúng ta chỉ là điều vô nghĩa. Nó giống như "lửa lạ" trước bàn thờ (Lê-vi Ký 10:1-3).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Làm thế nào tôi có thể thờ phượng Đức Chúa Trời cách phải lẽ?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries