Câu hỏi
Tôn kính Chúa nghĩa là gì?
Trả lời
Khải Huyền 4:10-11 mô tả cảnh trên thiên đàng: "Hai mươi bốn trưởng lão phủ phục trước Đấng ngồi trên ngai và… ném mão triều thiên của mình trước ngai và nói: 'Lạy Đức Chúa Trời là Chúa của chúng con, Chúa đáng được vinh quang, tôn trọng và uy quyền. …'" Các từ được dịch là "vinh quang" và "tôn trọng" liên hệ chặt chẽ và thường được sử dụng luân phiên trong Kinh Thánh. Nhưng vẫn có chút khác biệt giữa chúng. Từ thường hay được dịch thành "vinh quang" có nghĩa là "cái gì đó có giá trị bên trong và luôn tồn tại" trong khi từ được dịch là "tôn trọng" thì có nghĩa là "giá trị nhận thức, để đáp lại hay quý trọng vinh quang."
Vinh quang là phẩm chất vốn có trong Đấng được tôn vinh. Vinh quang được xem như là gương phản chiếu chính xác những gì có ở đó. Khi phản ánh chính xác tính cách của Đức Chúa Trời, chúng ta làm vinh hiển Ngài. Làm vinh hiển chính là tôn vinh Đấng thực sự là ai. Đức Chúa Trời có sự vinh hiển bởi vì Ngài thực sự đáng giá. Con người có được sự vinh hiển vì chúng ta được tạo dựng theo hình ảnh của Đấng đầy vinh hiển (Sáng Thế Ký 1:27). Chúng ta ca ngợi Ngài là khi chúng ta chứng minh thông qua lời nói, hành động hay qua những việc làm mang tính vinh hiển của Ngài. Noi gương tính cách của Chúa Giê-xu là một cách để ca ngợi Đức Chúa Trời bởi vì chúng ta đang thể hiện những thuộc tính của Ngài. Khi chúng ta ca ngợi Đức Chúa Trời thì chúng ta cũng đang tôn vinh Ngài.
Sự tôn trọng bắt nguồn từ tấm lòng của chúng ta và đề cập đến giá trị cá nhân chúng ta về điều gì đó hoặc ai đó. Người thu gom nắm giữ những vật nhất định có sự nể trọng cao hơn những người không thu gom. Những gì người khác bỏ qua có thể được đánh giá cao bởi ai đó và nhờ vậy mà họ được tôn trọng. Chúng ta tôn trọng người khác ở một mức độ khi mà chúng ta xem xét vị trí và những đóng góp quan trọng của họ. Chúng ta được dạy rằng phải kính trọng người khác bởi vị trí chứ không phải vì thành tích của họ. Chúng ta được dạy rằng phải hiếu kính với cha mẹ (Phục Truyền 5:16; Ê-phê-sô 6:1-3), người lớn tuổi (Lê-vi Ký 19:32; 1 Ti-mô-thê 5:1-2) và những người lãnh đạo (1 Phi-e-rơ 2:17). Khi chúng ta tôn vinh Ngài, chúng ta đang chứng tỏ sự kính trọng cao đối với Ngài. Chúng ta đang phản ánh vinh quang của Ngài qua sự ngợi khen và thờ phượng.
Kinh Thánh chỉ ra nhiểu cách để tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời. Chúng ta thể hiện sự tôn kính Ngài và phản ánh tính cách của Ngài bằng đời sống thánh khiết (1 Cô-rinh-tô 6:18-20), bằng việc dâng hiến (Châm ngôn 3:9; 2 Cô-rinh-tô 8:7; 9:7) và bằng việc sống đời sống tận hiến cho Chúa (Rô-ma 14:8). Thực sự không đủ để chỉ tôn thờ Chúa theo cách bên ngoài. Đức Chúa Trời khao khát sự tôn kính đến từ bên trong tấm lòng của chúng ta. "Chúa phán: 'Vì dân này chỉ lấy miệng đến gần Ta, lấy môi miếng tôn vinh Ta, nhưng lòng chúng nó thì cách xa Ta lắm…'" (Ê-sai 29:13; Ma-thi-ơ 5-7). Khi chúng ta vui thỏa nơi Chúa (Thi Thiên 37:4), tìm kiếm Ngài trong mọi điều chúng ta làm (1 Sử Ký 16:11; Ê-sai 55:6), đưa ra sự lựa chọn phản ánh được vị trí của Ngài trong tấm lòng của chúng ta thì đó là lúc mà chúng ta mang đến cho Chúa sự tôn kính cao trọng nhất.
English
Tôn kính Chúa nghĩa là gì?