settings icon
share icon
Câu hỏi

Kinh Thánh dạy gì về việc thờ cúng tổ tiên?

Trả lời


Thờ cúng tổ tiên bao gồm những niềm tin và những hành động tôn giáo gồm có việc cầu nguyện và dâng của cúng cho linh hồn của những người bà con đã qua đời. Thờ cúng tổ tiên được thấy trong nhiều nền văn hóa khắp nơi trên thế giới. Việc thực hiện những lời cầu nguyện và dâng của cúng tế, bởi vì được người ta tin rằng linh hồn của tổ tiên vẫn sống trong thế giới tự nhiên, và như vậy họ có thể có ảnh hưởng đến tương lai và sự may mắn của những người thân đang còn sống. Linh hồn của tổ tiên cũng được xem là có hành động như những người trung gian giữa người sống và Đấng Tạo hóa.

Sự chết không phải là tiêu chí duy nhất để được thờ cúng như một tổ phụ. Người đó phải đã sống một đời sống đạo đức, cùng với sự khác biệt lớn với xã hội để đạt được địa vị đó. Các vị tổ tiên được tin là có ảnh hưởng đến đời sống của những thế hệ tiếp theo bởi việc chúc phước hoặc rủa sả họ, về bản chất họ hoạt động như những vị thần. Như vậy cầu nguyện với họ, tặng cho họ những món quà, và việc dâng của cúng được thực hiện để xoa dịu họ và để được họ ban ơn. Nhưng người chết "không thể trở về nhà mình [trên đất] được nữa, và xứ sở người chẳng còn biết người (Gióp 7:9-10) và họ "chẳng hề còn có phần nào về mọi điều làm ra dưới mặt trời" (Truyền đạo 9:6).

Bằng chứng về việc thờ cúng tổ tiên được thấy tại nhiều khu vực trong vùng Cận Đông tại Giê-ri-cô trong thế kỷ thứ bảy trước Đức Chúa Giê-xu Christ. Nó đã tồn tại trong những nền văn hóa Hy-lạp và La-mã cổ đại. Việc thờ cúng tổ tiên có ảnh hưởng lớn nhất đến các tôn giáo của người Trung Quốc và người Châu Phi, và cũng được thấy trong các tôn giáo của người Nhật và các thổ dân ở Châu Mỹ, những nơi được biết đến nhiều hơn là việc hiếu kính với tổ tiên.

Kinh Thánh dạy gì về việc thờ cúng tổ tiên? Trước hết, Kinh Thánh dạy cho chúng ta rằng linh hồn của người chết hoặc lên thiên đàng hoặc xuống âm phủ, và không còn lại trong thế giới tự nhiên (Lu-ca 16:20-31; 2 Cô-rinh-tô 5:6-10; Hê-bơ-rơ 9:27; Khải-huyền 20:11-15). Niềm tin rằng sau khi chết, linh hồn vẫn tiếp tục ở trên đất và ảnh hưởng đến đời sống của những người khác là phi Kinh Thánh.

Thứ hai, trong Kinh Thánh không chỗ nào nói với chúng ta rằng người chết hoạt động như người trung gian giữa Đức Chúa Trời và loài người. Nhưng chúng ta đã được dạy rằng Đức Chúa Giê-xu đã được ban cho vai trò đó. Ngài đã ra đời, đã sống một cuộc đời không hề phạm tội, đã bị đóng đinh vì tội lỗi của chúng ta, đã bị chôn trong mồ mả, đã sống lại bởi Đức Chúa Trời, được chứng kiến bởi rất nhiều người, đã thăng thiên lên thiên đàng, và hiện nay ngự bên hữu Đức Chúa Cha, tại đó Ngài cầu thay cho những người đã đặt đức tin của họ và tin tưởng nơi Ngài (Công vụ 26:23; Rô-ma 1:2-5; Hê-bơ-rơ 4:15; 1 Phi-e-rơ 1:3-4). Chỉ có một Đấng Trung bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người, và đó là Đức Chúa Giê-xu Christ, Con của Đức Chúa Trời (1 Ti-mô-thê 2:5-6; Hê-bơ-rơ 8:6; 9:15; 12:24). Chỉ Đấng Christ có thể đảm nhiệm vai trò đó.

Kinh Thánh dạy cho chúng ta trong Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3-6; Ma-thi-ơ 4:10 rằng chúng ta không được thờ lạy bất cứ thần nào khác ngoài Đức Chúa Trời. Hơn thế nữa, vì những thầy bói và các phù thủy được cho là có khả năng liên hệ với người chết, rõ ràng họ đã bị Đức Chúa Trời cấm (Xuất 22:18; Lê-vi 19:32, 20:6, Phục truyền 18:10-11; 1 Sa-mu-ên 28:3; Giê-rê-mi 27:9-10).

Sa- tan luôn luôn tìm cách hất cẳng Đức Chúa Trời (Ê-sai 14:12-14), hắn đã lừa dối về việc thờ lạy các thần khác kể cả tổ tiên, để cố dẫn dắt mọi người xa rời chân lý về sự tồn tại của Đức Chúa Trời (Giăng 8:44; Khải 12:9). Thờ cúng tổ tiên là sai lầm bởi vì nó trái với những lời cảnh báo cụ thể của Đức Chúa Trời về việc thờ phượng, và nó tìm cách thay thế Đức Chúa Giê-xu Christ là Đấng Thánh Trung bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người.



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Kinh Thánh dạy gì về việc thờ cúng tổ tiên?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries