settings icon
share icon
Câu hỏi

Có thích hợp để lấy một câu Kinh Thánh ra khỏi ngữ cảnh của câu đó không?

Trả lời


Sử dụng một đoạn Kinh Thánh ngoài ngữ cảnh (bối cảnh) có thể dẫn đến sai sót và hiểu lầm, nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Việc trích dẫn một câu đơn lẻ tất nhiên sẽ đưa câu đó ra khỏi ngữ cảnh, nhưng điều đó không nhất thiết có nghĩa là câu đó đang bị lạm dụng. Một số câu "ngoài ngữ cảnh" bày tỏ một lẽ thật riêng biệt; nhưng những câu khác đòi hỏi phải xem xét ngữ cảnh để được giải thích và áp dụng đúng cách.

Phần lớn sự đúng hoặc sai của việc trích dẫn một câu đơn lẻ phụ thuộc vào ý định của người nói hoặc người viết. Nếu một câu đơn lẻ, nằm ngoài ngữ cảnh, được sử dụng để ngụ ý một điều gì đó khác với ý nghĩa dự định của tác giả Kinh Thánh hoặc để bỏ qua mục đích của toàn bộ đoạn Kinh Thánh, thì câu đó đã bị sử dụng một cách không trung thực. Nhưng nếu việc trích dẫn một câu vẫn giữ nguyên ý nghĩa ban đầu và tôn trọng ý định của đoạn văn, thì việc trích dẫn câu đó là tốt và thích hợp. Tất nhiên, các câu có thể bị lạm dụng ngay cả khi không có ý định xấu, vì vậy chúng ta phải cẩn thận.

Một ví dụ về việc lạm dụng một câu ngoài ngữ cảnh là trích dẫn những lời của Chúa Giê-su trong Lu-ca 12:19, "Hãy nghỉ ngơi; ăn uống và vui vẻ", và cố gắng biến nó trở thành triết lý sống của Chúa Giê-su. Bối cảnh, trong đó Chúa Giê-su kể một câu chuyện dụ ngôn, dạy điều hoàn toàn trái ngược với những gì những lời đó gợi ý. Với tư cách là người kể chuyện, Chúa Giê-su đang đặt lời vào miệng một người đàn ông giàu có xuẩn ngốc, một nhân vật phải chịu sự phán xét từ Đức Chúa Trời vì sống theo triết lý khoái lạc đó.

Một ví dụ khác về việc lạm dụng một câu ngoài ngữ cảnh là trích dẫn phần đầu của Ha-ba-cúc 2:15 để lên án hành vi cho ai đó uống rượu: "Khốn cho kẻ chuốc rượu cho người lân cận mình." Khi sử dụng câu này để nói rằng việc cho người hàng xóm một đồ uống có cồn là sai, thì người trích dẫn câu này đang bóp méo Kinh Thánh. Phần còn lại của câu chứa đựng những từ hạn định: "Khốn cho kẻ chuốc rượu cho người lân cận mình, Dốc đổ chén độc hại cho đến khi họ say khướt, Để ngắm nhìn sự lõa lồ của họ!" (phần nhấn mạnh được thêm vào). Tội lỗi ở đây là say xỉn, dâm đãng, ham muốn và bóc lột tình dục. Hơn nữa, việc xem xét bối cảnh của Ha-ba-cúc 2:15 cho thấy việc cho rượu là một phép ẩn dụ nói về tội lỗi của quốc gia Ba-by-lôn.

Trong hai ví dụ trước, rõ ràng là một số câu (hoặc một phần của câu) không thể được tạo ra để đứng riêng lẻ và dạy một bài học. Một học viên nghiên cứu Kinh Thánh “là người dùng lời lẽ thật một cách đúng đắn” sẽ cẩn thận tránh những cạm bẫy giải thích như vậy (2 Ti-mô-thê 2:15).

Nhưng không phải tất cả các câu đều bị bóp méo khi được đưa ra khỏi ngữ cảnh của chúng. Có những trường hợp trong đó chúng ta có thể sử dụng một câu đơn lẻ hoặc thậm chí một phần của một câu mà vẫn thực hiện đúng ý định thiêng liêng. Ví dụ, nếu chúng ta đang cố gắng nói với ai đó rằng sự cứu rỗi là một món quà từ Đức Chúa Trời thì chúng ta có thể sử dụng Giăng 3:16: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy sẽ không bị hư mất mà được sự sống đời đời." Đây chắc chắn là một câu độc lập. Câu Kinh Thánh nói rõ những gì muốn nói, và ngay cả một sự hiểu biết sơ qua về câu này cũng khiến người ta tin theo bối cảnh của Giăng đoạn 3.

Tóm lại, trích dẫn một câu Kinh Thánh "nằm ngoài ngữ cảnh" đôi khi có thể tốt; nhưng đôi khi, nó lại có vấn đề. Nếu việc chúng ta sử dụng một câu Kinh Thánh, không có ngữ cảnh, gợi ý một ý nghĩa khác so với những gì đoạn văn rộng hơn đề cập, thì đó là sai. Bất cứ khi nào chúng ta đọc hoặc nghe ai đó sử dụng một câu riêng lẻ, thì chúng ta nên đưa câu đó trở lại đoạn gốc để xem liệu câu đó có còn phù hợp với cách giải thích đã định hay không.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Có thích hợp để lấy một câu Kinh Thánh ra khỏi ngữ cảnh của câu đó không?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries