settings icon
share icon
Câu hỏi

Chúa có phạm sai lầmi?

Trả lời


Chúa không bao giờ mắc sai lầm. Sự toàn hảo và vĩ đại không cho phép sai lầm: "Chúa là Đấng cao cả và đáng ngợi biết bao; sự vĩ đại Ngài không sao dò thấu được" (Thi Thiên 145:3). Trong ngôn ngữ nguyên, từ "dò thấu" mang ý nghĩa của "có thể tìm ra hoặc đong đếm". Diễn đạt theo cách khác, sự vĩ đại của Chúa là vô tận. Luận điểm này không thể nói tới một con người lầm lạc, cho, dù chỉ mắc duy nhất một sai lầm, sự vĩ đại của anh này có thể định lượng được và là hữu hạn.

Khả năng của Chúa làm mọi điều và hiểu thấu mọi sự cũng ngăn Ngài phạm sai lầm: "Chúa của chúng ta vĩ đaị biết bao, quyền năng Ngài thật vô hạn; kiến thức Ngài quả vô biên" (Thi Thiên 147:5). Lần nữa, Kinh Thánh cho thấy Chúa không bao giờ sai lầm. Kiến thức hạn hẹp dẫn tới sai lầm, nhưng Chúa có kiến thức vô hạn và không mắc sai lầm nào.

Chúa đã không mắc sai lầm trong sự sáng tạo ra thế giới của Ngài. Sự thông thái vô hạn, quyền năng vô hạn và sự tốt lành vô hạn kết hợp tạo ra một thế giới hoàn hảo. Sau sáu ngày sáng tạo ra thế giới, Chúa thăm dò mọi sự Ngài đã làm và tuyên bố là "rất tốt đẹp" (Sáng thế 1:31). Không có ngoại lệ hay hạn chế hay thất vọng nào. Chỉ một tuyên bố "rất tốt đẹp".

"Chúa không phải là loài người mà nói dối; Ngài cũng chẳng phải phàm nhân mà hối cải điều gì. Ngài đã hứa, lẽ nào Ngài chẳng thực hiện? Lời Ngài đã phán lẽ nào Ngài sẽ chẳng làm cho ứng nghiệm?" (Dân số 23:19). Không như con người, Chúa không mắc lỗi lầm nào và không suy tính sau đó để thay đổi suy nghĩ. Chúa không ra sắc lệnh nào Ngài phải bãi bỏ sau đó vì Chúa chưa cân nhắc hết mọi hậu quả hay vì Ngài không mang quyền năng để hoàn thành chúng. Chúa cũng không giống con người, kẻ có tội lỗi cần bị đoán phạt. "Đức Chúa Trời là ánh sáng, trong Ngài không có một chút bóng tối" (1 Giăng 1:5b). "Trong mọi đường lối Ngài, Chúa lúc nào cũng đúng và rất nhân từ với mọi vật Ngài đã dựng lên" (Thi Thiên 145:17).

Một vài người cho rằng Kinh Thánh có cho thấy Chúa từng cân nhắc lại về tạo vật của Ngài: "Bấy giờ Chúa thấy tội ác của loài người quá nhiều trên mặt đất. Lòng người nào cũng mải mê toan tính những chuyện xấu xa tội lỗi. Chúa lấy làm ân hận vì đã dựng lên loài người trên mặt đất. Lòng Ngài buồn bã âu sầu. Vì thế Chúa phán "Ta sẽ xoá sạch loài người ta đã dựng lên khỏi mặt đất- loài người, loài súc vật, loài bò sát và luôn cả loài chim bay trên trời. Ta lấy làm ân hận vì đã dựng lên chúng" (Sáng thế ký 6:5-7).

Hiểu từ ân hận trong đoạn này là cần thiết. Khi dùng về Chúa, ân hận mang ý nghĩ với lòng thương và buồn khổ sâu sắc kèm với một hành động cần thực hiện. Chúa không bày tỏ sự yếu đuối, chấp nhận một lỗi lầm, hay hối tiếc một sai lạc. Hơn nữa, Ngài bày tỏ nhu cầu Ngài làm một hành động cụ thể và mạnh mẽ để trung hoà lại sự gian ác của loài người: "Lòng người nào cũng mải mê toan tính những chuyện xấu xa tội lỗi" (Sáng thế ký 6:5). Sự thật rằng Chúa vẫn không nghĩ tạo vật của Ngài là một sai lầm được chứng tỏ bởi sự tồn tại tiếp diễn của thế giới. Chúng ta vẫn ở đây, với những ý nghĩ đầy tội lỗi. Ca ngợi Chúa bởi ân điển Ngài: "nhưng nơi nào tỗi lỗi gia tăng, ân sủng lại càng gia tăng nhiều hơn" (Rô-ma 5:20b), và "Nhưng Nô-ê lại được ơn trước mặt Cha" (Sáng thế ký 6:8).

Chúa không bao giờ phạm sai lầm. Người có mục đích trong tất thảy, và thành quả không là điều ngạc nhiên với Chúa, vì Ngài tuyên bố sự kết thúc ngay từ ban đầu: "Vì ta là Đức Chúa Trời, không có thần nào khác; Ta là Đức Chúa Trời không có thần nào khác như Ta. Từ ban đầu Ta đã cho biết cuối cùng sẽ ra thể nào; từ ngàn xưa Ta đã báo trước việc sẽ xảy đến trong tương lai. Ta phán: những gì Ta dự định ta sẽ làm cho thành tựu; mọi điều lòng Ta vui thích Ta sẽ làm cho xong" (Ê-sai: 46:9-10).

Có người nghĩ Chúa đã mắc sai lầm trong cuộc đời anh hoặc chị ta. Những trải nghiệm và điều kiện nhất định ngoài quyền kiểm soát khiến chúng ta băn khoăn nếu Chúa có tính toán nhầm. Tuy nhiên, "Chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho những người yêu kính Đức Chúa Trời, tức những người được kêu gọi theo mục đích của Ngài" (Rô-ma 8:28). ĐIều này cần có đức tin để chấp nhận, nhưng "Vì chúng ta bước đi bởi đức tin chứ không phải bởi mắt thấy" (2 Cô-rinh-tô 5:7). Trong mọi sự chúng ta phải hiểu rằng những điều trong cuộc sống là để sử dụng và được dùng để nhận được phần thưởng đời đời theo sự khôn ngoan của Chúa (2 Cô-rinh-tô 4:16-18), người mà "có thể gìn giữ anh chị em khỏi vấp ngã và làm cho anh chị em đứng vững trước vinh quang của Ngài một cách vẹn toàn trong niềm vui vô tả" (Giu-đe 1:24). Chúng ta có thể vui mừng rằng Chúa chúng ta không mắc sai lầm trong cuộc đời ta nhưng luôn có một mục đích tốt và yêu thương cho mọi sự Ngài để xảy ra.

Không có lỗi nào trong Chúa chúng ta; không có sai lầm nào Ngài mắc phải. Và không có lỗi nào ở Con Ngài; Giê-xu không phạm tội nào trong tư tưởng, ngôn từ hay hành động (Hê-bơ-rơ 4:15; 1 Giăng 3:5). Sa-tăn khao khát tìm ra dù chỉ một lỗi nơi Giê-xu, nhưng ma quỷ hoàn toàn thất bại trong những cố gắng của nó (Ma-thi-ơ 4:1-11). Giê-xu vẫn nguyên vẹn là Chiên Con không tì vết của Chúa (1 Phi-e-rơ 1:19). Tại thời điểm cuối cùng cuộc đời Giê-xu, kẻ phán xét trên đất của Người, Bôn-xơ Phi-lát, đã phán, "Ta xét thấy người nầy không có tội gì cả" (Lu-ca 23:4).

Chúng ta sống với những lỗi lầm của mình, dù to dù nhỏ, vụn vặt hay thảm khốc, và chúng ta quen với việc phạm phải chúng. Nhưng chúng ta phục vụ một Chúa hoàn hảo, không sai lầm, sự vĩ đại của Ngài không thể dò thấu. "Lạy Chúa, Đức Chúa Trời của con, những việc lạ lùng của Ngài thật nhiều thay; những mỹ ý của Ngài dành cho chúng con thật không thể nào kể lại với Ngài cho hết được. Nếu con muốn rao ra và nói về những điều ấy, chúng thật quá nhiều con không thể đếm hết được" (Thi Thiên 40:5). Thật tuyệt biết bao khi biết Chúa là người đang chủ quản và Ngài, người không mắc lỗi bao giờ, có thể bù đắp nhiều hơn cho những sai phạm của chúng ta.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Chúa có phạm sai lầmi?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries