Câu hỏi
Đức Chúa Trời sẽ đoán xét những người được lớn lên trong các nền văn hóa / tôn giáo có tín ngưỡng khác như thế nào?
Trả lời
Câu hỏi này giả định rằng khả năng được cứu phụ thuộc vào nơi chúng ta sinh ra, cách chúng ta lớn lên và những gì chúng ta được dạy. Trải qua nhiều thế kỷ, cuộc đời được thay đổi của hàng triệu người đã từng theo tôn giáo sai trật hoặc không theo bất kỳ tín ngưỡng nào đã bác bỏ giả thuyết này một cách rõ ràng. Thiên đàng không phải là nơi ở đời đời của những ai may mắn được lớn lên trong các gia đình Cơ đốc ở các quốc gia có quyền tự do tín ngưỡng, mà là của những người tìm đến Đấng Christ từ “mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước” (Khải Huyền 5:9). Tất cả con người sống ở mọi nền văn hóa, hoặc trong mọi giai đoạn của lịch sử đều được cứu theo cùng một cách - bởi ân điển của Đức Chúa Trời ban cho những tội nhân không xứng đáng, không phải vì những gì chúng ta biết, nơi chúng ta sinh ra hoặc cách chúng ta được dạy dỗ, mà là “vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta” (Rô-ma 5: 5).
Mặc dù một số người có thể không biết nội dung của Kinh Thánh và những lời dạy của Đấng Christ, nhưng họ không hề bị tước đoạt bất kỳ kiến thức nào về điều đúng và điều sai, cũng như không bị tước đoạt sự hiểu biết về sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Rô-ma 1:20 cho chúng ta biết, "Vì những gì của Đức Chúa Trời mà mắt trần không thấy được, kể cả quyền năng vĩnh cửu lẫn thần tính của Ngài, thì từ thuở sáng tạo vũ trụ đã được thấy rõ nhờ nhận thức về các tạo vật, nên họ không còn cách nào bào chữa được.” Trong thực tế, không phải là họ không được nghe về Đấng Christ. Đúng hơn, vấn đề là họ đã từ chối tin những gì mình đã nghe và những gì có thật trong tự nhiên. Phục Truyền Luật Lệ Ký 4:29 chép rằng, "Ở đó ngươi sẽ tìm cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và khi nào hết lòng hết ý tìm cầu Ngài thì mới gặp.” Câu Kinh Thánh này dạy chúng ta một nguyên tắc quan trọng, đó là tất cả những ai thực sự tìm kiếm Lẽ Thật, thì sẽ tìm thấy. Nếu một người thật lòng mong muốn được biết Đức Chúa Trời, Chúa sẽ bày tỏ chính Ngài cho họ.
Những người trong các tôn giáo sai lạc luôn phải chịu sự giảng dạy về sự cứu rỗi bằng những việc làm. Nếu họ tin rằng họ có thể làm hài lòng một Đức Chúa Trời thánh khiết và hoàn hảo bằng cách tuân giữ các quy tắc và luật lệ trên đất, thì Đức Chúa Trời sẽ cho phép họ tiếp tục tự biện minh cho đến ngày cuối cùng, rồi Ngài sẽ phán xét họ một cách nghiêm minh. Tuy nhiên, nếu họ đáp ứng lại bằng một tấm lòng thống hối, được Chúa đụng chạm và ăn năn kêu cầu Chúa như người thu thuế trong đền thờ đã làm: “Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội!” (Lu-ca 18:9-14), thì Đức Chúa Trời sẽ đáp lời họ bằng lẽ thật và ân điển của Ngài.
Chỉ trong Đấng Christ, Đấng Cứu Rỗi, con người mới được giải thoát khỏi trách nhiệm của sự phạm tội, tội lỗi và sự xấu hổ. Sự ngay thẳng của chúng ta khi đứng trước mặt Đấng Phán chỉ xét nhờ vào một điều duy nhất: Công tác cứu chuộc đã được hoàn tất bởi Đấng Christ – Ngài đã đổ huyết trên thập giá để chúng ta được sống (Giăng 19:30). Chúng ta được giải thoát khỏi tội lỗi của mình bởi huyết của Ngài (Khải Huyền 1:5). Chúng ta được hòa thuận với Đức Chúa Trời nhờ sự chết của Chúa Giê-su chịu lấy trong thân thể của xác-thịt (Cô-lô-se 1:22). Chúa Giê-su gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ để nhờ chính những lằn roi của Ngài mà chúng ta được chữa lành (I Phi-e-rơ 2:24). Chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả (Hê-bơ-rơ 10:10). Đấng Christ đã hiện ra chỉ một lần, dâng mình làm tế lễ để cất tội lỗi đi. (Hê-bơ-rơ 9:26). Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta, để chúng ta tránh khỏi cơn thịnh nộ mà chúng ta đáng phải chịu (I Giăng 4:10). Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà chúng ta được cứu, điều nầy không đến từ việc lành nào của chúng ta (Ê-phê-sô 2: 8-9).
Mạng lệnh cuối cùng của Đấng Christ cho những người theo Ngài là phải rao giảng tin lành này đến với tội nhân trên khắp thế giới và thực thi cho đến khi Ngài trở lại để phán xét kẻ sống và kẻ chết (Ma-thi-ơ 28:18-20; II Ti-mô-thê 4:1). Nơi nào có những tấm lòng được Đức Thánh Linh cảm động, thì ở đó Đức Chúa Trời sẽ sai các sứ giả của Ngài đến để lấp đầy những tấm lòng rộng mở ấy bằng lẽ thật của Ngài. Ngay cả ở những quốc gia nghiêm cấm truyền giáo về Đấng Christ, lẽ thật của Đức Chúa Trời vẫn có thể tiếp cận đến những ai thực sự tìm kiếm Ngài, kể cả qua internet. Những câu chuyện về sự phát triển của Hội Thánh Chúa ở Trung Quốc, sự cải đạo ở Iran cùng các quốc gia Hồi giáo khác, và những chuyến truyền giáo đến những vùng xa xôi trên thế giới, tất cả đều chứng minh cho quyền năng vô hạn của tình yêu và lòng thương xót Đức Chúa Trời.
English
Đức Chúa Trời sẽ đoán xét những người được lớn lên trong các nền văn hóa / tôn giáo có tín ngưỡng khác như thế nào?