Câu hỏi
Chúng ta có thể học được gì từ cuộc đời của Giê-rê-mi?
Trả lời
Tiên tri Giê-rê-mi đã sống trong những ngày cuối cùng của đất nước Y-sơ-ra-ên đang suy sụp. Nói một cách thích đáng, ông là nhà tiên tri cuối cùng mà Đức Chúa Trời sai đến rao giảng cho vương quốc phía nam, bao gồm các chi phái Giu-đa và Bên-gia-min. Đức Chúa Trời đã nhiều lần cảnh báo dân Y-sơ-ra-ên ngừng hành vi thờ thần tượng, nhưng họ không nghe, nên Ngài đã chia cắt 12 chi phái, đày 10 chi phái phía bắc vào tay người A-si-ri. Sau đó, Đức Chúa Trời sai Giê-rê-mi đến đưa ra lời cảnh báo cuối cùng cho Giu-đa trước khi Ngài đuổi họ ra khỏi xứ, bị tàn sát và họ bị đày đi làm phu tù ở vương quốc Ba-by-lôn ngoại giáo. Giê-rê-mi, một người trung thành, kính sợ Chúa, được kêu gọi để nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng, vì họ đã không ăn năn tội lỗi mình nên Đức Chúa Trời đã quay lưng lại với họ và giờ đây chuẩn bị loại bỏ họ khỏi vùng đất dưới bàn tay của một vị vua ngoại giáo.
Chắc chắn Giê-rê-mi, người chỉ khoảng 17 tuổi khi Đức Chúa Trời kêu gọi ông, đã có sự xáo trộn nội tâm rất lớn về số phận của dân tộc mình, và ông đã nài xin họ hãy lắng nghe. Ông được mệnh danh là “tiên tri than khóc”, vì ông đã khóc những giọt nước mắt buồn bã, không chỉ vì ông biết điều gì sắp xảy ra, mà vì dù ông có cố gắng thế nào thì người dân cũng không chịu nghe. Hơn nữa, ông không tìm thấy được sự an ủi nơi con người. Đức Chúa Trời đã cấm ông kết hôn hoặc sinh con (Giê-rê-mi 16:2), và bạn bè ông đã quay lưng lại với ông. Vì vậy, cùng với gánh nặng của sự hiểu biết về sự phán xét sắp xảy ra, chắc hẳn ông cũng cảm thấy rất cô đơn. Đức Chúa Trời biết rằng đây là con đường tốt nhất cho Giê-rê-mi, bởi vì Ngài tiếp tục cho ông biết tình trạng sẽ khủng khiếp như thế nào trong một thời gian ngắn, với trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ và người lớn sẽ chết một cách “đau thương”, thi thể của họ thậm chí không thể được chôn cất, và thây của họ bị chim trời ăn (Giê-rê-mi 16:3-4).
Rõ ràng, dân Y-sơ-ra-ên đã trở nên cứng lòng trước những tác động tê liệt của tội lỗi đến nỗi họ không còn tin Đức Chúa Trời cũng như không kính sợ Ngài nữa. Giê-rê-mi đã rao giảng suốt 40 năm nhưng chưa một lần ông thấy được bất cứ sự thành công thật sự nào trong sự thay đổi hoặc làm mềm lòng và tâm trí những dân ngoan cố, thờ thần tượng của ông. Các tiên tri khác của Y-sơ-ra-ên đã chứng kiến một số thành công, ít nhất là trong một thời gian ngắn, nhưng Giê-rê-mi thì không. Ông đang nói với một bức tường gạch; tuy nhiên, lời nói của ông không hề lãng phí. Theo một nghĩa nào đó, đối với họ giống như viên ngọc trai được ném trước mặt lợn, và họ đang kết án những người nghe thấy và từ chối chú ý đến lời cảnh báo.
Giê-rê-mi cố gắng giúp cho dân sự hiểu vấn đề của họ là thiếu niềm tin, sự trông cậy và đức tin nơi Đức Chúa Trời, cùng với việc không kính sợ khiến họ không bao giờ nghĩ về Ngài. Rất dễ bị ru ngủ vào cảm giác an toàn giả tạo, đặc biệt khi không tập chú vào Chúa. Quốc gia Y-sơ-ra-ên, giống như nhiều quốc gia ngày nay, đã không còn đặt Đức Chúa Trời lên hàng đầu và thay thế Ngài bằng các thần giả, những thần không khiến họ cảm thấy tội lỗi hay kết án họ về tội lỗi. Đức Chúa Trời đã giải thoát dân Ngài khỏi ách nô lệ ở Ai Cập, đã thực hiện nhiều phép lạ trước họ và thậm chí đã rẽ nước biển cho họ. Bất chấp tất cả những hành động quyền năng của Đức Chúa Trời, họ vẫn quay trở lại với những lối sống cũ sai lầm mà họ đã học ở Ai Cập, thậm chí còn thề nguyện với “nữ vương trên trời” giả, cùng với việc thực hiện các nghi thức và nghi lễ khác vốn là một phần của văn hóa và tôn giáo Ai Cập. Cuối cùng Đức Chúa Trời đã để cho họ thờ hình tượng và phán rằng: “Vậy, các ngươi khá giữ vững lời nguyện mình và làm trọn lời nguyện” (Giê-rê-mi 44:25).
Giê-rê-mi trở nên chán nản. Ông chìm vào vũng lầy mà nhiều tín đồ dường như bị mắc kẹt khi cho rằng những nỗ lực của mình không có ý nghĩa gì và thời gian thì đang ngày càng rút ngắn. Giê-rê-mi đã kiệt sức về mặt cảm xúc, thậm chí đến mức nghi ngờ Đức Chúa Trời (Giê-rê-mi 15:18), nhưng Đức Chúa Trời vẫn chưa xong việc với ông. Giê-rê-mi 15:19 ghi lại một bài học cho mỗi tín đồ cần ghi nhớ trong những lúc cảm thấy cô đơn, vô dụng, chán nản và đức tin lung lay: “Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: ‘Nếu ngươi trở lại, thì ta sẽ lại đem ngươi đứng trước mặt ta; nếu ngươi làm cho sự quý lìa khỏi sự hèn, thì ngươi sẽ như miệng ta, chúng nó sẽ trở về cùng ngươi; nhưng ngươi chẳng trở về cùng chúng nó’”. Đức Chúa Trời đang nói với Giê-rê-mi, hãy trở lại với Ta, và Ta sẽ mang lại cho con niềm vui về sự cứu rỗi. Những điều này tương tự như những lời Đa-vít viết khi ông ăn năn tội đã phạm với Bát-sê-ba (Thi Thiên 51:12).
Điều chúng ta học được từ cuộc đời của Giê-rê-mi là niềm an ủi khi biết rằng, giống như mọi tín hữu, ngay cả những tiên tri vĩ đại của Đức Chúa Trời cũng có thể trải qua sự bị từ chối, chán nản và ngã lòng khi bước đi với Chúa. Đây là một phần bình thường của sự phát triển thuộc linh, bởi vì bản chất tội lỗi của chúng ta chống lại bản chất mới của chúng ta, là bản chất được sinh ra bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời, theo Ga-la-ti 5:17: “Vì xác thịt có những điều ưa muốn trái với những điều của Thánh Linh, Thánh Linh có những điều ưa muốn trái với của xác thịt; hai bên trái nhau dường ấy, nên anh em không làm được điều mình muốn làm”. Nhưng đúng như Giê-rê-mi đã nhận thấy, chúng ta có thể biết rằng sự thành tín của Đức Chúa Trời chúng ta là vô hạn; ngay cả khi chúng ta không thành tín với Ngài thì Ngài vẫn thành tín (2 Ti-mô-thê 2:13).
Giê-rê-mi được giao nhiệm vụ là rao giảng một sứ điệp cáo trách, không được lòng dân Y-sơ-ra-ên, một thông điệp khiến ông vô cùng đau khổ về tinh thần, cũng như khiến ông bị xem thường trong mắt dân tộc mình. Đức Chúa Trời phán rằng lẽ thật của Ngài nghe có vẻ “dại dột” đối với những người hư mất, nhưng đối với những người tin Chúa thì đó chính là những lời sự sống (1 Cô-rinh-tô 1:18). Ngài cũng nói rằng sẽ đến lúc người ta không còn chấp nhận lẽ thật (2 Ti-mô-thê 4:3-4). Những người ở Y-sơ-ra-ên vào thời Giê-rê-mi không muốn nghe những gì ông nói, và việc ông liên tục cảnh báo về sự phán xét khiến họ khó chịu. Điều này đúng với thế giới ngày nay, khi những tín đồ làm theo sự hướng dẫn của Chúa đang cảnh báo thế giới hư mất và đang hấp hối về sự phán xét sắp xảy ra (Khải Huyền 3:10). Mặc dù hầu hết mọi người không lắng nghe, nhưng chúng ta phải kiên trì công bố lẽ thật để giải cứu một số người khỏi sự phán xét khủng khiếp chắc chắn sẽ đến.
English
Chúng ta có thể học được gì từ cuộc đời của Giê-rê-mi?