Câu hỏi
Điều gì nếu tôi không cảm thấy được cứu?
Trả lời
Đây là thắc mắc hết sức phổ biến giữa vòng những Cơ-đốc-nhân. Nhiều người nghi ngờ về sự cứu rỗi của mình, bởi cảm xúc hoặc thiếu những cảm xúc đó. Kinh Thánh đã bàn nhiều về sự cứu rỗi, nhưng không hề nói về việc “cảm thấy được cứu”. Sự cứu rỗi là một tiến trình mà tội nhân được giải cứu ra khỏi “cơn thạnh nộ”, đó là sự trừng phạt tội lỗi của Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:9; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:9). Đặc biệt qua sự chết của Đức Chúa Giê-xu trên thập-tự-giá, và tiếp theo là sự sống lại để hoàn thành sự cứu rỗi cho chúng ta (Rô-ma 5:10; Ê-phê-sô 1:7).
Phần của chúng ta trong tiến trình cứu rỗi, đó là chúng ta được cứu bởi đức tin. Trước hết, chúng ta phải nghe phúc âm-tin lành về sự chết và sự sống lại của Đức Chúa Giê-xu (Ê-phê-sô 1:13). Rồi chúng ta phải tin - tin tưởng trọn vẹn vào Đức Chúa Giê-xu (Rô-ma 1:16) và chỉ tin vào sự hy sinh của Ngài mà thôi. Chúng ta không tin cậy vào những công việc của xác thịt để đạt được sự cứu rỗi. Đức tin này—là một món quà từ Đức Chúa Trời, không phải là điều chúng ta tự làm ra cho chính mình (Ê-phê-sô 2:8-9)—liên quan đến sự ăn năn, sự thay đổi tâm trí về tội lỗi và Đấng Christ (Công-vụ 3:19), và kêu cầu danh Chúa (Rô-ma 10:9-10, 13). Sự cứu rỗi kết quả là một đời sống thay đổi khi chúng ta bắt đầu sống như một sinh vật mới (2 Cô-rinh-tô 5:17
Chúng ta sống trong một xã hội định hướng bằng cảm xúc và, buồn thay, điều đó đã len vào bên trong hội thánh. Nhưng cảm xúc không đáng tin. Nhiều cảm xúc là không đáng tin cậy. Chúng lên và xuống như những ngọn thủy triều mang tất cả mọi thứ rong biển và các mảnh vỡ và đẩy chúng vào bờ, rồi lại kéo ra biển, xói mòn đất nơi chúng ta đang đứng và cuốn nó vào biển khơi. Đó là tình trạng của những người để cho cảm xúc làm chủ cuộc sống của họ. Trong những hoàn cảnh đơn giản nhất—một cơn nhức đầu, một ngày u ám, lời nói vô tình của một người bạn—có thể xói mòn niềm tin và cuốn chúng ta “ra biển khơi” trong cơn tuyệt vọng. Nghi ngờ và thất vọng, đặc biệt là đời sống Cơ-đốc, là kết quả tất yếu trong việc nỗ lực giải thích những cảm xúc của chúng ta như thể chúng là thật. Chúng là không thật.
Nhưng Cơ-đốc-nhân là người đã được cảnh báo trước và trang bị tốt để không bị cai trị bởi những cảm xúc, nhưng bởi lẽ thật mà mình biết. Là người không dựa vào cảm xúc để chứng minh những gì đã xảy ra với mình. Dựa vào cảm xúc chính là lỗi mà hầu hết mọi người mắc phải trong cuộc sống. Họ quá chú ý đến nội tâm rồi trở thành người lo lắng với chính mình, liên tục phân tích những cảm xúc của chính mình. Đây là những người luôn luôn thắc mắc về mối quan hệ của họ với Đức Chúa Trời. “Tôi có thật sự yêu Chúa hay không?” “Liệu Ngài có thật sự yêu tôi không?” “Tôi có đủ tốt hay không?”. Điều mà chúng ta thật sự cần là hãy ngừng suy nghĩ về chính mình, và tập trung vào những cảm xúc của mình, và chuyển sự chú tâm của chúng ta vào Đức Chúa Trời và chân lý mà chúng ta biết về Ngài trong Lời Chúa.
Khi chúng ta bị điều khiển bởi những cảm xúc chủ quan tập trung vào chính mình hơn bởi sự thật khách quan tập trung vào Đức Chúa Trời, là chúng ta đang sống trong một tình trạng liên tục bị thất bại. Chân lý khách quan tập trung vào những giáo lý quan trọng của đức tin và sự liên quan của chúng đến cuộc sống: sự tể trị của Đức Chúa Trời (Công Vụ 4:24; 1 Ti-mô-thê 6:15), sự cầu thay của chức thầy tế lễ tối cao của Đấng Christ (Hê-bơ-rơ 7:24-25), lời hứa của Đức Thánh Linh (Giăng 14:16; 16:7), và niềm hy vọng về sự vinh hiển đời đời (1 Phi-e-rơ 5:10). Hiểu biết về những chân lý quan trọng đó, tập trung tư tưởng của mình vào đó, luyện tập chúng trong tâm trí của chúng ta, ban năng lực để chúng ta lý giải lẽ thật trong tất cả mọi thử thách của cuộc đời—và đức tin của chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ và sống động. Lập luận những gì chúng ta cảm thấy về chính mình—hơn vào những gì chúng ta biết về Đức Chúa Trời—là con đường chắc chắn dẫn đến sự thất bại thuộc linh. Đời sống Cơ-đốc-nhân là người đã chết đi cái tôi và sống lại để “bước đi trong sự sống mới” (Rô-ma 6:4), và sự sống mới đó là những nét đặc thù của những tư tưởng về Đấng đã cứu chúng ta, không bởi những suy nghĩ về những cảm xúc về sự chết xác thịt đã bị đóng đinh với Đấng Christ. Khi chúng ta liên tục suy nghĩ về chính mình và những cảm xúc của mình, nhất thiết chúng ta đang bị ám ảnh về một thi thể mục nát và sự chết.
Đức Chúa Trời đã hứa sẽ cứu nếu chúng ta đến với Ngài trong đức tin. Ngài không bao giờ hứa rằng, chúng ta sẽ cảm thấy đã được cứu.
English
Điều gì nếu tôi không cảm thấy được cứu?