settings icon
share icon
Câu hỏi

Làm sao tôi có thể biết chắc rằng sự tức giận của mình là cơn giận chính đáng?

Trả lời


Chúng ta có thể biết chắc rằng sự tức giận hoặc phẫn nộ của mình là chính đáng khi nó hướng đến những điều làm chính Chúa phẫn nộ. Sự tức giận và phẫn nộ chính đáng được thể hiện khi chúng ta đối diện với tội lỗi. Những ví dụ điển hình là tức giận đối với sự lạm dụng trẻ em, nội dung khiêu dâm, phân biệt chủng tộc, hành vi đồng tính luyến ái, phá thai và những điều tương tự.

Sứ đồ Phao-lô đưa ra lời cảnh báo rõ ràng với những ai làm Chúa tức giận: "Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: Ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: Hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời" (Ga-la-ti 5:19-21). Chúa Jêsus bày tỏ sự tức giận chính đáng đối với tội lỗi của con người (Mác 3:1-5; Ma-thi-ơ 21:12-13; Lu-ca 19:41-44). Nhưng sự tức giận của Ngài nhắm vào những hành vi tội lỗi và sự bất công thấy rõ.

Tuy vậy, chúng ta cũng được dạy phải cẩn thận trong cơn giận để không phạm tội. "Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn, và đừng cho ma quỉ nhân dịp" (Ê-phê-sô 4:26-27). Chúng ta nên kiểm tra thái độ cũng như động cơ của mình trước khi nổi giận với người khác. Phao-lô cho chúng ta một số lời khuyên đúng đắn về cách tiếp cận phù hợp: "Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi ơi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng. Vậy nếu kẻ thù mình có đói, hãy cho ăn; có khát, hãy cho uống; vì làm như vậy, khác nào mình lấy những than lửa đỏ mà chất trên đầu người. Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác." (Rô-ma 12:19-21).

Gia-cơ cũng cho chúng ta những chỉ dẫn hữu ích khi nói đến sự phẫn nộ chính đáng: "Hỡi anh em yêu dấu, anh em biết điều đó: người nào cũng phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận; vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời" (Gia-cơ 1:19-20). Sứ đồ Phi-e-rơ cũng lặp lại lời khuyên này, nhất là cho những lúc chúng ta đối diện với kẻ đối nghịch Chúa và những điều thuộc về Ngài: "Nếu anh em phải vì sự công bình mà chịu khổ, ấy thật là có phước. Chớ sợ điều họ sợ và đừng rối trí; nhưng hãy tôn Đấng Christ, là Chúa, làm thánh trong lòng mình. Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, song phải hiền hòa và kính sợ, phải có lương tâm tốt, hầu cho những kẻ gièm chê cách ăn ở lành của anh em trong Đấng Christ biết mình xấu hổ trong sự mà anh em đã bị nói hành; vì nếu ý muốn Đức Chúa Trời dường ấy, thì thà làm điều thiện mà chịu khổ, còn hơn làm điều ác mà chịu khổ vậy" (I Phi-e-rơ 3:14-17).

Các tín đồ cũng có thể chuyển sự tức giận của mình thành hành động xây dựng bằng cách tham gia vào các tổ chức Cơ Đốc chống lại sự ảnh hưởng của tội lỗi trong xã hội. Điều quan trọng là, nếu cơn giận của chúng ta dẫn đến việc đưa người khác vào mối quan hệ yêu thương và phục hồi với Chúa, thì đó là cơn giận chính đáng.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Làm sao tôi có thể biết chắc rằng sự tức giận của mình là cơn giận chính đáng?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries