settings icon
share icon
Câu hỏi

Tại sao Đức Chúa Trời ra lệnh hủy diệt/diệt chủng dân Ca-na-an, bao gồm cả phụ nữ và trẻ em?

Trả lời


Trước hết, hãy làm rõ ràng. Đức Chúa Trời ra lệnh tiêu diệt các dân Ca-na-an chứ không phải là "diệt chủng". "Diệt chủng" là sự giết hại hàng loạt người bởi người khác vì lý do chủng tộc, sắc tộc, tôn giáo hay văn hóa. Đức Chúa Trời (Đấng tạo ra những người Ca-na-an) ra lệnh tiêu diệt các dân Ca-na-an bởi vì tội lỗi, và sự từ chối ăn năn của họ (Lu-ca 13:1-5).

Sự đoán phạt dành cho dân Ca-na-an được Chúa cảnh báo lần đầu tiên trong lời tiên tri cho Áp-ra-ham 400 năm trước đó (Sáng thế ký 15:13-14). Mặc dù vậy, dân Ca-na-an vẫn tiếp tục những hành vi nhơ nhuốc vô luân và thờ thần tượng (có cả việc giao cấu với thú vật và trẻ con), dẫn đến họ bị hủy diệt bởi Chúa vì không ăn năn (Lê-vi ký 18:1-26). Trong những tội lỗi đáng ghê tởm của họ thậm chí còn có cả thiêu sống con cái của họ trong tay của thần Mô-lóc mà họ thờ (Phục truyền 12:29-31).

Cần lưu ý rằng cả phụ nữ cũng là những người có tội khi chủ động tham gia vào những hành vi thờ thần tượng tội lỗi này và thậm chí với một thái độ sốt sắng nhiệt tình (Dân số ký 25:1-3). Lưu ý rằng các người nam và người nữ Do Thái cũng đã có lúc bị Chúa tiêu diệt với lý do này (Ê-díp-tô 32:27, Dân số ký 25:1-9, Phục truyền 4:3-4, 13:12-17, Giô-suê 23:11-13, Giê-rê-mi 25:8-12). Như vậy, đây không phải là "diệt chủng" theo nghĩa giết người chỉ lý do sắc tộc mà là sự trừng phạt cho những tội lỗi không được ăn năn (không ăn năn sau khi được cảnh báo 400 năm!). Vào thời điểm đó, nếu những tội lỗi đó vẫn tồn tại thì nó có thể đã hủy diệu dân Do Thái là dân tộc Chúa chọn (Lê-vi-ký 18:24-29; Phục Truyền Luật Lệ Ký 20:16-18).

Nhiều nhà nghiên cứu có lưu ý rằng mặc dù trong Kinh thánh ghi những cụm từ như "tận diệt không để một vật gì thoát khỏi", nhưng chúng không mang nghĩa tuyệt đối mà trên thực tế đây là cách dùng "ngôn ngữ quân sự khoa trương" thông dụng ở Vùng Cận Đông Thời Xưa". Nhưng làm sao ta có thể nghĩ rằng đây chỉ là cách dùng từ ngữ "khoa trương"?

Điều này được thấy trong nhiều trường hợp, mặc dù được ra lệnh "tận diệt" (với người Ca-na-an trong Giô-suê 10:38-40), ta thấy rõ rằng những "mạng lệnh" này không phải được thực hiện tuyệt đối theo nghĩa đen của nó, trong chương Thẩm Phán (Quan Xét) có ghi lại một vài nơi những người Ca-na-an vẫn tiếp tục sống (Thẩm phán 1:1-9,19,27, 29, 30 v.v.). Ở nơi khác cũng ghi lại những người Ma- đi-an tiếp tục sống mặc dù Môi-sê có viết rằng họ "tiêu diệt tất cả nam đinh" (Dân số 31:7; Thẩm phán 6:1-4).

Một điểm rất quan trọng cần ghi nhớ ở đây là, những mạng lệnh tiêu diệt người Ca-na-an được giới hạn duy nhất trong một thời điểm rất cụ thể và dành cho một nhóm người rất cụ thể vì họ chối bỏ sự ăn năn trong suốt 400 năm! Những mạng lệnh thế này không được lặp lại ở bất kỳ đâu khác trong Cựu Ước và bị cấm hoàn toàn với Cơ Đốc nhân (Ma-thi-ơ 5:44; 26:52-53; Rô-ma 12:17)

Có lẽ phần khó nhất trong những mạng lệnh này từ Đức Chúa Trời là Ngài đã ra lệnh tiêu diệt cả trẻ em và trẻ sơ sinh. Tại sao Đức Chúa Trời lại ra lệnh giết chết những đứa trẻ vô tội? (1) Trẻ con không vô tội (Thi thiên 51:5; 58:3). (2) Những đứa trẻ này khi lớn lên sẽ có khả năng là những tín đồ của các tôn giáo và thực hành xấu xa của cha mẹ chúng. (3) Bằng cách kết thúc cuộc đời của chúng khi còn là trẻ con, Đức Chúa Trời cho phép chúng có đường vào thiên đàng. Chúng ta tin tưởng mạnh mẽ rằng tất cả những đứa trẻ đã chết đều được chấp nhận vào thiên đàng bởi ân sủng và lòng thương xót của Đức Chúa Trời (II Sa-mu-ên 12:22-23; Mác 10:14-15; Ma-thi-ơ 18:2-4) vì chúng chưa tới độ tuổi chịu trách nhiệm (Phục Truyền Luật Lệ Ký 1:39; Ê-sai 7:15-16).

Một lần nữa, câu trả lời này không hoàn toàn giải quyết hết các vấn đề. Sự tập trung của chúng ta là nên tin cậy vào Đức Chúa Trời ngay cả khi chúng ta không hiểu đường lối của Ngài. Chúng ta cũng phải nhớ rằng Đức Chúa Trời nhìn mọi sự theo quan điểm đời đời và những đường lối của Ngài cao hơn đường lối của chúng ta (Ê-sai 55: 8-9). Đức Chúa Trời luôn công bình, ngay thẳng (Phục truyền 32:4), thánh khiết, yêu thương (I Giăng 4:16), thương xót và nhân từ (Giê-rê-mi 3:12).

Bất kỳ nghi ngờ cuối cùng nào chúng ta có thể có về sự tốt lành của Đức Chúa Trời phải được giải quyết trong ân huệ của Ngài khi chúng ta suy ngẫm về ý nghĩa của thập tự giá, nơi Đức Chúa Trời rời bỏ cõi đời đời và bước vào thế gian (Giăng 8:23; Hê-bơ-rơ 10:7) để chia sẻ nỗi đau khổ của các tạo vật của Ngài (Hê-bơ-rơ 2:14) để Ngài có thể chuộc chúng (Mác 10:45). Đường lối của Đức Chúa Trời không "bất công", chỉ có đường lối chúng ta mới bất công (Ê-xê-chi-ên 18:25).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Tại sao Đức Chúa Trời ra lệnh hủy diệt/diệt chủng dân Ca-na-an, bao gồm cả phụ nữ và trẻ em?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries