Câu hỏi
Điều then chốt để làm chứng cho người Hồi giáo là gì?
Trả lời
Như một lời nói đầu cho bài viết này, xin vui lòng xem bài viết của chúng tôi về "Hồi giáo là gì, và người Hồi giáo tin gì?" Nhờ phúc âm của Chúa Giê-xu Christ, mà Đức Chúa Trời ban cho và các môn đồ thật sự của Chúa Giê-xu đã nhận — là phúc âm mà mọi người trên thế giới, kể cả người Hồi giáo, cần và rất mong muốn được: tha thứ cho tội lỗi của họ, một Cha yêu thương trên trời mà họ có thể giao tiếp một cách cá nhân và đảm bảo rằng hạnh phúc vĩnh cửu đang chờ họ ngoài cuộc sống này. Bí quyết để làm chứng cho một người Hồi giáo là giúp cho anh ta hiểu rằng Hồi giáo không mang đến những điều này và Cơ Đốc giáo chắc chắn làm được. Trong thực tế, Cơ Đốc giáo là tôn giáo duy nhất làm điều đó.
Người Hồi giáo sử dụng nhiều thuật ngữ tương tự xuất hiện trong Kinh Thánh: tội lỗi, sự cứu rỗi, thiên đàng, địa ngục, một Chúa, luật pháp và hình phạt. Điều còn thiếu trong thuật ngữ của họ là từ "Đấng cứu rỗi". Người Hồi giáo không tin rằng anh ta cần một vị cứu tinh bởi vì anh ta tin rằng một mình anh ta phải chuộc tội của mình bằng các việc làm của mình. Hồi giáo dạy rằng con người sinh ra không có tội lỗi và do đó, không có bản chất tội lỗi mà từ đó anh ta cần phải được cứu. Sự vô tội của anh ta đã bị hủy hoại bởi những tác động bên ngoài và do đó, có thể được "xóa sạch" bằng các việc làm và nỗ lực làm hài lòng Allah. Kinh Cô-ran nói với người Hồi giáo rằng những việc làm tốt của anh ta có thể xóa bỏ những việc làm xấu của anh ta (Su-ra 11:114), nhưng không ai biết bao nhiêu việc tốt là đủ. Người Hồi giáo tin rằng họ có thể cầu xin Allah tha thứ tội lỗi, nhưng Allah có thể hoặc không thể tha thứ cho họ. Do đó (và đây là bí quyết), không có sự đảm bảo về sự cứu rỗi cho người Hồi giáo.
Người Hồi giáo tin rằng một người phải ân hận vì tội lỗi và ăn năn về điều đó, nhưng ý tưởng rằng việc trả công cho tội lỗi chỉ được yêu cầu bởi một Đức Chúa Trời thánh khiết chứ không phải là một nhiệm vụ của Hồi giáo. Điều quan trọng là bắt đầu với ý tưởng rằng ân hận vì tội lỗi sẽ không giúp ích gì cho người Hồi giáo khi anh ta đứng trước một Đức Chúa Trời thánh khiết trong Ngày phán xét. Hỏi người Hồi giáo liệu một kẻ giết người sẽ được tha nếu anh ta nói lời xin lỗi trước tòa. Hầu hết người Hồi giáo sẽ đồng ý rằng, nếu thẩm phán là một người tốt, anh ta phải đảm bảo công lý được thực hiện. Bày tỏ sự ân hận sẽ không giúp kẻ giết người ra khỏi tù. Sau đó hỏi người Hồi giáo liệu anh ta có tin rằng anh ta sẽ được lên thiên đàng. Người Hồi giáo tin vào Luật Môi-se, vì vậy hãy hỏi xem anh ta có giữ từng điều răn một cách hoàn hảo không. Một khi anh ta thừa nhận rằng anh ta đã nói dối một lúc nào đó trong đời hoặc thèm khát một người phụ nữ trong lòng, thì hãy hỏi anh ta, nếu một thẩm phán trần gian không thể tha thứ cho một kẻ giết người chỉ vì anh ta xin lỗi, thì làm sao Allah có thể tha thứ cho anh ta khi anh ta vừa thừa nhận rằng mình là kẻ nói dối hay kẻ ngoại tình trong lòng anh ta? Nếu anh ta hoàn toàn trung thực, anh ta sẽ thừa nhận điều này là không thể. Tại thời điểm này, bạn có thể nói rằng Đức Chúa Trời có thể làm điều đó cho anh ta để lên thiên đàng mặc dù anh ta không thể tự mình đến đó. Hãy rao giảng Chúa Giê-xu Christ là người thay thế cho tội lỗi của chúng ta, Đấng Cứu Rỗi chúng ta khỏi tội lỗi mà chúng ta không thể tự mình chuộc. Nếu bạn đưa ra thực tế rằng Chúa Giê-xu là Con trai của Đức Chúa Trời hoặc ám chỉ đến Ba Ngôi, hãy chuẩn bị cho một cuộc thảo luận rộng hơn, vì những ý tưởng đó là điều mà người Hồi giáo ghét cay ghét đắng.
Một lần nữa, bí quyết để làm chứng người Hồi giáo là họ không có sự đảm bảo. Hồi giáo dạy rằng Allah là nguồn gốc của cả Kinh Thánh và Kinh Cô-ran, vì vậy họ sẵn sàng lắng nghe những đoạn từ Kinh Thánh. Những phân đoạn nói lên sự xấu xa của lòng người (Thi thiên 14:1-3; Giê-rê-mi 17:9; Rô-ma 3:9-18), sự thánh khiết của Chúa (Xuất Ê-díp-tô ký 15:11; I Sa-mu-ên 2:2; Giô-suê 24:19; Thi thiên 93:5) và sự căm ghét tội lỗi của Ngài (Phục truyền 25:16; Châm ngôn 6:16-19) sẽ thúc đẩy nhu cầu về Đấng Cứu Rỗi. Chừng nào người Hồi giáo vẫn còn tin rằng anh ta có thể chuộc tội, thì sứ điệp phúc âm sẽ là sự dại dột đối với anh ta. Nếu anh ta hiểu rằng, "chẳng có người nào bởi việc làm theo luật pháp mà được kể là công chính trước mặt Ngài" (Rô-ma 3:20), thì cánh cửa mở ra cho ánh sáng của phúc âm tỏa sáng trong tấm lòng anh ta.
Tất nhiên, không ai đạt được sự hiểu biết lẽ thật chỉ bằng những lời biện hộ tốt. Con người tự nhiên không chấp nhận những điều của Thánh Linh vì họ chưa nhận thức thuộc linh (I Cô-rinh-tô 2:14), và Đức Thánh Linh là người duy nhất có thể mở mắt cho người mù thuộc linh. Do đó, bất kỳ nỗ lực làm chứng nào cũng nên được cầu nguyện rằng tấm lòng và tâm trí sẽ được mở ra để khi chúng ta nói lên sự thật trong tình yêu thương với một người Hồi giáo, thì có thể Chúa ban cho anh ta sự cứu rỗi thông qua Chúa Giê-xu Christ.
English
Điều then chốt để làm chứng cho người Hồi giáo là gì?