Câu hỏi
Một người có thể được cứu thông qua sự mặc khải chung không?
Trả lời
Sự mặc khải chung có thể được định nghĩa là “sự mặc khải của Đức Chúa Trời dành cho tất cả mọi người, mọi lúc và mọi nơi, bày tỏ rằng Đức Chúa Trời tồn tại và Ngài thông minh, quyền năng và siêu việt”. Những câu Kinh thánh như là Thi thiên 19:1-4 và Rô-ma 1:20 tuyên bố rõ ràng rằng những điều chắc chắn về Đức Chúa Trời có thể được hiểu thông qua sự sáng tạo của Ngài xung quanh chúng ta. Sự sáng tạo bày tỏ quyền năng và sự uy nghi của Đức Chúa Trời chớ nó không tiết lộ kế hoạch cứu rỗi thông qua Đấng Christ. Chỉ có sự cứu rỗi trong danh Chúa Giê-xu (Công vụ 4:12), vì vậy mà một người hoàn toàn không thể được cứu thông qua sự mặc khải chung. Câu hỏi “Một người có thể được cứu thông qua sự mặc khải chung không?” thường được trả lời liên quan đến một câu hỏi khác, “Chuyện gì sẽ xảy ra với những người chưa bao giờ được nghe phúc âm?”
Đáng buồn thay, vẫn còn có nhiều người trên thế giới hoàn toàn không có cơ hội đến với Kinh thánh, với phúc âm của Chúa Giê-xu Christ, hay bất cứ phương tiện nào để học biết lẽ thật Cơ Đốc. Vậy thì câu hỏi đặt ra là “chuyện gì sẽ xảy ra với những người đó khi họ qua đời?” Đức Chúa Trời có công bằng không khi Ngài kết tội một người chưa bao giờ được nghe phúc âm hay Chúa Giê-xu Christ? Một số người đưa ra quan điểm rằng Đức Chúa Trời sẽ đoán xét những người chưa bao giờ được nghe dựa trên cách mà họ phản ứng với sự mặc khải chung. Giả định là nếu một người thật sự tin vào điều có thể biết được về Đức Chúa Trời thông qua sự mặc khải chung thì Chúa sẽ đoán xét người đó dựa vào niềm tin đó và cho phép người đó được vào thiên đàng.
Vấn đề là Kinh thánh tuyên bố rằng, nếu một người không ở trong Đấng Christ thì “đã bị đoán xét rồi” (Giăng 3:18). Rô-ma 3:10-12, trích dẫn Thi thiên 14:3 cho biết rằng bản chất không ăn năn là tội lỗi phổ biến: “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết. Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích. Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không”. Theo Kinh thánh, sự hiểu biết về Đức Chúa Trời là có thể (thông qua sự mặc khải chung), nhưng nhân loại đã xuyên tạc theo sự ưa thích của chính mình. Rô-ma 1:21-23 nói rõ rằng, “Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa, song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên dại, họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của chim muông, thú vật, hoặc loài bò sát”. Tình trạng của những người không có Đức Chúa Trời là tối tăm, nổi loạn và thờ hình tượng”.
Con người nổi loạn bất chấp sự mặc khải chung. Con người tội lỗi cố ý chối bỏ điều có thể biết được về Đức Chúa Trời thông qua thiên nhiên và tìm kiếm những đường lối né tránh lẽ thật (xem Giăng 3:19). Vì con người vốn dĩ không tìm kiếm Đức Chúa Trời, nên Ngài phải tìm kiếm con người và đúng là Ngài đã làm như vậy, trong Con người của Chúa Giê-xu Christ. Chúa Giê-xu đã đến “để tìm và cứu kẻ bị mất” (Lu-ca 19:10).
Công vụ đoạn 10 là một ví dụ thích hợp cho thấy chúng ta cần phúc âm như thế nào. Cọt-nây biết về Đức Chúa Trời và là người “đạo đức và kính sợ Đức Chúa Trời, người hay bố thí cho dân, và cầu nguyện Đức Chúa Trời luôn không thôi” (Công vụ 10:2). Vậy có phải Đức Chúa Trời đã cứu Cọt-nây bởi vì sự tận hiến của ông đối với Chúa dựa trên sự hiểu biết giới hạn của ông không? Không. Cọt-nây cần được nghe về Chúa Giê-xu. Đức Chúa Trời đã hướng dẫn Cọt-nây gặp gỡ sứ đồ Phi-e-rơ và mời ông đến nhà Cọt-nây. Cọt-nây đã vâng phục, và Phi-e-rơ đã đến trình bày phúc âm cho Cọt-nây và gia đình của ông. Cọt-nây và cả gia đình ông đã tin Chúa Giê-xu và vì vậy mà họ được cứu (Công vụ 10:44-48). Không một người nào, kể cả “người tốt” như Cọt-nây cũng không được cứu chỉ bởi tin rằng Đức Chúa Trời tồn tại hay tôn kính Ngài bằng bất cứ cách nào. Đường lối cứu rỗi duy nhất đó chính là phúc âm của Chúa Giê-xu Christ (Giăng 14:6; Công vụ 4:12).
Sự mặc khải chung có thể được hiểu là sự kêu gọi phổ biến dành cho mọi người để thừa nhận sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Nhưng sự mặc khải chung tự nó không đủ để hướng dẫn con người đến sự cứu rỗi trong Đấng Christ. Đó là lý do tại sao thật là quan trọng cho chúng ta để công bố phúc âm ở khắp nơi trên toàn thế giới (Ma-thi-ơ 28:19-20; Công vụ 1:8). Rô-ma 10:14 nói rõ rằng, “Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao?” Tin nơi tin tức tốt lành của sự cứu rỗi thông qua Chúa Giê-xu Christ là phương cách cứu rỗi duy nhất (Giăng 3:16).
English
Một người có thể được cứu thông qua sự mặc khải chung không?