Câu hỏi
Kinh Thánh nói gì về việc quản lý thời gian?
Trả lời
Quản lý thời gian rất quan trọng vì cuộc sống của chúng ta rất ngắn ngủi. Thời gian tạm trú trên đất của chúng ta ngắn hơn đáng kể so với những gì chúng ta có xu hướng nghĩ đến. Như Đa-vít đã chỉ ra một cách khéo léo: “Kìa, Chúa khiến ngày giờ tôi dài bằng bàn tay, Và đời tôi như không trước mặt Chúa; Phải, mỗi người, dầu đứng vững, chỉ là hư không” (Thi Thiên 39:5-6). Sứ đồ Gia-cơ lặp lại điều này: “Song ngày mai sẽ ra thế nao, anh em chẳng biết! Vì sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay” (Gia-cơ 4:14). Thật vậy, thời gian của chúng ta trên đất chỉ là thoáng qua—thực ra, nó vô cùng nhỏ bé so với thời gian vĩnh cửu. Để sống theo cách mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta sống, điều thiết yếu là chúng ta phải tận dụng thời gian được phân bổ một cách tốt nhất có thể.
Môi-se cầu nguyện: “Xin dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan” (Thi thiên 90:12). Một cách tốt để đạt được sự khôn ngoan là học cách sống mỗi ngày với một cái nhìn về tương lai vĩnh cửu. Đấng Tạo Hóa của chúng ta đã đặt sự vĩnh cửu trong lòng chúng ta (Truyền Đạo 3:11). Cần biết rằng chúng ta sẽ phải khai trình với Đấng ban cho mình thì giờ nên thúc đẩy chúng ta sử dụng thời gian cách hữu hiệu. C. S. Lewis hiểu điều này: “Nếu bạn đọc lịch sử, bạn sẽ thấy rằng những Cơ Đốc nhân đã làm nhiều nhất cho thế giới hiện tại lại chính là những người nghĩ nhiều nhất cho thế giới tiếp theo.”
Trong lá thư gửi cho người Ê-phê-sô, Phao-lô đã cảnh cáo các thánh đồ: “Vậy, hãy giữ cho khéo về sự ăn ở của anh em, chớ xử mình như người dại dột, nhưng như người khôn ngoan. Hãy lợi dụng thì giờ, vì những ngày là xấu” (Ê-phê-sô 5:15–16). Sống khôn ngoan liên quan đến việc sử dụng thời gian của chúng ta một cách cẩn thận. Việc biết rằng mùa gặt thì trúng, song con gặt thì ít (Lu-ca 10:2) và thời gian đang trôi đi nhanh chóng sẽ giúp chúng ta tận dụng thời gian tốt hơn để làm chứng, cả qua lời nói và sự gương mẫu của mình. Chúng ta phải dành thì giờ yêu thương người khác bằng hành động và lẽ thật (1 Giăng 3:17–18).
Không còn nghi ngờ gì nữa, những trách nhiệm và áp lực của thế giới này đang tranh giành sự chú ý của chúng ta. Vô số thứ kéo chúng ta theo những hướng khác nhau khiến thời gian của chúng ta dễ dàng bị nuốt chửng bởi những thú vui trần tục, tầm thường. Vì vậy, những nỗ lực có giá trị vĩnh cửu thường bị gạt sang một bên. Để tránh mất tập trung, chúng ta cần ưu tiên và đặt mục tiêu. Ngoài ra, ở bất kỳ mức độ nào có thể, chúng ta cần ủy quyền (không gánh vác mọi công việc). Hãy nhớ lại cách bố vợ của Môi-se là Giê-trô đã khôn ngoan dạy ông cách ủy thác một số công việc nặng nhọc của mình (Xuất Ê-díp-tô Ký 18:13–22).
Về đạo đức làm việc, chúng ta nhớ rằng Đức Chúa Trời đã làm tất cả công việc của Ngài trong sáu ngày và nghỉ vào ngày thứ bảy. Tỷ lệ giữa làm việc và nghỉ ngơi này làm sáng tỏ kỳ vọng của Đấng Tạo Hóa so với đạo đức làm việc của chính chúng ta. Thật vậy, Châm Ngôn 6:10–11 bày tỏ thái độ khinh thường của Chúa đối với hành vi lười biếng: “Ngủ một chút, chợp mắt một chút, khoanh tay nằm một chút, thì sự nghèo khổ của ngươi sẽ đến như kẻ đi rảo, và sự thiếu thốn của ngươi tới như người cầm binh khí.” (xin xem thêm Châm Ngôn 12: 24; 13:4; 18:9; 20:4; 21:25; 26:14). Hơn nữa, câu chuyện ngụ ngôn về các ta-lâng (Ma-thi-ơ 25:14–30) minh họa bi kịch của việc lãng phí cơ hội cũng như tầm quan trọng của sự làm việc trung tín cho đến khi Chúa đến. Chúng ta nên làm việc siêng năng trong công việc trên đất của mình, nhưng "công việc" của chúng ta không chỉ giới hạn ở những gì chúng ta làm để kiếm tiền. Trên thực tế, trọng tâm chính của chúng ta trong mọi việc mình làm phải là vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 3:17). Cô-lô-se 3:23–24 nói: "Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta, vì biết rằng anh em sẽ bởi Chúa mà được cơ nghiệp làm phần thưởng. Hãy hầu việc Đấng Christ, tức là Chúa." Chúa Giê-su nói về việc tích trữ của cải trên trời (Ma-thi-ơ 6:19–21). Chúng ta không được làm việc đến kiệt sức để theo đuổi của cải trần gian (Giăng 6:27). Đúng hơn, chúng ta phải cống hiến hết sức mình cho mọi điều mà Đức Chúa Trời đã kêu gọi chúng ta. Trong mọi nỗ lực của chúng ta—các mối quan hệ, lao động, học tập, phục vụ người khác, các chi tiết hành chính trong cuộc sống của chúng ta, chăm sóc sức khỏe cơ thể, giải trí, v.v.—trọng tâm chính của chúng ta là Đức Chúa Trời. Chính Ngài là Đấng đã giao phó cho chúng ta thời gian này trên trái đất, và Ngài là Đấng hướng dẫn cách chúng ta sử dụng nó.
Cần lưu ý rằng nghỉ ngơi là cách sử dụng thời gian chính đáng và cần thiết. Chúng ta không thể bỏ qua việc dành thời gian cho Chúa, cả ở nơi riêng tư lẫn nơi tập thể. Chúng ta hoàn toàn được kêu gọi đầu tư thời gian vào các mối quan hệ với người khác và làm việc chăm chỉ trong mọi việc của cuộc sống. Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ qua sự tĩnh dưỡng mà Ngài ban cho chúng ta qua thời gian nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi không phải là lãng phí thời gian; chính sự khỏe khoắn đã chuẩn bị cho chúng ta sử dụng thời gian tốt hơn. Nó cũng nhắc nhở chúng ta rằng cuối cùng chính Đức Chúa Trời là Đấng đang kiểm soát và cung ứng mọi nhu cầu của chúng ta. Khi cố gắng quản lý tốt thời gian của mình, chúng ta nên khôn ngoan sắp xếp thời gian nghỉ ngơi đều đặn.
Quan trọng nhất, chúng ta cần sắp xếp thời gian đều đặn—hàng ngày—với Chúa. Chính Ngài trang bị cho chúng ta để thi hành những nhiệm vụ mà Ngài đã trao cho chúng ta. Chính Ngài hướng dẫn các ngày của chúng ta. Điều tồi tệ nhất chúng ta có thể làm là quản lý thời gian của mình như thể nó thuộc về chúng ta. Thời gian thuộc về Ngài, vì vậy hãy cầu xin sự khôn ngoan của Ngài về cách sử dụng nó một cách tốt nhất, sau đó tiến hành một cách tự tin, nhạy bén với những sự điều chỉnh trong lộ trình của Ngài và sẵn sàng đón nhận những sự gián đoạn tạm thời do Chúa sắp đặt trên đường đi.
Nếu bạn đang tìm cách thay đổi cách sử dụng thời gian của mình, thì bước đầu tiên là suy ngẫm. Thực hiện một nỗ lực phối hợp để xem xét quản lý thời gian của bạn. Bài viết này chia sẻ một số điều Đức Chúa Trời phán về thời gian. Sẽ là khôn ngoan nếu nghiên cứu sâu hơn về chủ đề này trong Kinh Thánh. Hãy xem xét những điều mà Đức Chúa Trời cho là có giá trị. Hãy xem xét những gì Ngài đã kêu gọi bạn một cách cụ thể. Cân nhắc xem bạn hiện đang đầu tư bao nhiêu thời gian vào những việc này. Hãy xem xét những gì khác đang chiếm thời gian của bạn. Lập một danh sách các ưu tiên và trách nhiệm và cầu xin Chúa hướng dẫn bạn về bất kỳ thay đổi nào cần được thực hiện. Suy ngẫm về các ưu tiên và cách sử dụng thời gian của bạn là một cách thực hành tốt để thực hành thường xuyên. Một số người thấy rằng việc xem xét / đánh giá có chủ đích hàng năm về quản lý thời gian của họ là điều hữu ích.
Về thời gian, Kinh Thánh khuyên chúng ta cần tập chú vào điều vĩnh cửu thay vì những thú vui phù du của thế gian chóng qua này. Theo đó, chúng ta nên tiến tới với sự siêng năng và mục đích thiêng liêng khi cuộc sống của chúng ta tiến triển hướng đến mục tiêu tối hậu của Thượng Đế. Thời gian dành cho Chúa và biết Ngài, qua việc đọc Lời Ngài và cầu nguyện, không bao giờ là lãng phí. Thời gian dành để xây dựng thân thể Đấng Christ và yêu thương người khác bằng tình yêu của Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 10:24–25; Giăng 13:34–35; 1 Giăng 3:17–18) là thời gian được sử dụng rất xứng đáng. Thời gian đầu tư vào việc chia sẻ phúc âm để những người khác sẽ biết đến sự cứu rỗi trong Chúa Giê-su mang lại kết quả vĩnh cửu (Ma-thi-ơ 28:18–20). Chúng ta nên sống như thể khi mà mỗi phút đều có giá trị—bởi vì nó thực sự quan trọng.
English
Kinh Thánh nói gì về việc quản lý thời gian?