Câu hỏi
Kinh Thánh nói gì về sự bồi thường?
Trả lời
Bồi thường là một khái niệm trong Kinh Thánh, và có những đoạn trong cả Cựu Ước và Tân Ước cho biết rõ quy định của Đức Chúa Trời về chủ đề này. Trong Cựu Ước, dân Y-sơ-ra-ên tuân theo Luật pháp quy định việc bồi thường trong nhiều trường hợp: "Ví ai bắt trộm bò hay chiên, rồi giết hoặc bán đi, thì phải thường năm con bò cho một con, và bốn con chiên cho một con.... Kẻ trộm phải bồi thường; bằng chẳng có chi, thì sẽ bị bán vì tội trộm cắp mình. Nếu vật mà kẻ trộm đã lấy, hoặc bò, lừa hay chiên, hãy còn thấy sống trong tay, thì kẻ trộm phải bồi thường gấp hai. Ngộ ai làm hư hại trong ruộng hay là vườn nho, thả súc vật mình vào ăn trong ruộng người khác, thì ai đó phải lấy hoa lợi tốt nhất của ruộng hay là vườn nho mình mà thường bồi. Nếu lửa nổi đốt bụi gai và cháy lan qua lúa đã bó, mùa màng, hay là đồng ruộng, thì kẻ nổi lửa đó phải bồi thường trọn mọi vật đã bị cháy. ... Nếu ai mượn người lân cận mình một con vật mà nó gãy một giò, hoặc bị chết, không có mặt chủ, thì ai đó phải bồi thường" (Xuất Ê-díp-tô Ký 22:1, 3-6, 14).
Lê-vi Ký 6:2-5 đề cập đến các tình huống khác trong đó tài sản bị đánh cắp được trả lại, cộng với một phần năm giá trị. Cũng cần lưu ý trong đoạn văn này, việc bồi thường được thực hiện cho chủ sở hữu tài sản (không phải cho chính phủ hoặc bất kỳ bên thứ ba nào khác), và việc bồi thường phải đi kèm với lễ vật đền tội cho Chúa. Khi đó, Luật pháp Môi-se bảo vệ các nạn nhân của hành vi trộm cắp, tống tiền, gian lận và cẩu thả bằng cách yêu cầu các bên vi phạm phải bồi thường. Số tiền thù lao dao động từ 100 đến 500 phần trăm tổn thất. Việc hoàn trả phải được thực hiện vào cùng ngày mà kẻ phạm tội dâng của lễ của mình trước mặt Chúa, điều này ngụ ý rằng việc chuộc lỗi với người lân cận cũng quan trọng như làm hòa với Đức Chúa Trời.
Trong Tân Ước, chúng ta có tấm gương tuyệt vời của Xa-chê trong Lu-ca 19. Chúa Giê-su đến thăm nhà Xa-chê, và những người biết kẻ làm đầu bọn thâu thuế là một người độc ác và áp bức, đang bắt đầu xầm xì về việc Chúa Giê-su thông đồng với một tội nhân (câu 7). "Nhưng Xa-chê đứng lên thưa với Chúa rằng: 'Lạy Chúa, nầy! tôi lấy nửa gia tài mình mà cho kẻ nghèo, và nếu có làm thiệt hại ai, bất kỳ việc gì, tôi sẽ đền gấp tư; Đức Chúa Giê-su bèn phán rằng: Hôm nay sự cứu đã vào nhà nầy, vì người nầy cũng là con cháu Áp-ra-ham. Bởi Con người đã đến tìm và cứu kẻ bị mất." (câu 8-10). Từ những lời của Xa-chê, chúng ta có thể tóm tắt lại như sau: 1) ông ta đã phạm tội lừa gạt mọi người, 2) ông ăn năn về hành động trong quá khứ của mình và 3) cam kết bồi thường. Từ những lời của Chúa Giê-su, chúng ta hiểu rằng 1) Xa-chê đã được cứu vào ngày hôm đó và tội lỗi của ông đã được tha, và 2) bằng chứng về sự cứu rỗi là lời thú nhận công khai của ông (xem Rô-ma 10:10) và việc ông từ bỏ mọi lợi lộc bất chính. Xa-chê đã ăn năn, và sự chân thành của ông được thể hiện rõ trong việc ông mong muốn ngay lập tức để bồi thường. Đây là một người đã ăn năn và hối lỗi, và bằng chứng về sự cải đạo của ông theo Đấng Christ là quyết tâm chuộc tội càng nhiều càng tốt cho những tội lỗi trong quá khứ của mình.
Điều này cũng đúng cho bất cứ ai thực sự nhận biết Đấng Christ ngày nay. Sự ăn năn chân thật dẫn đến ước muốn sửa chữa những điều sai lầm. Khi một người nào đó trở thành tín đồ Đấng Christ, người ấy sẽ có một ước muốn xuất phát từ niềm tin chắc chắn là làm điều lành, và điều đó bao gồm cả việc phục hồi bất cứ khi nào có thể. Ý tưởng "bất cứ khi nào có thể" là cực kỳ quan trọng cần nhớ. Có những tội ác và tội lỗi mà không có sự đền bù thích đáng. Trong những trường hợp như vậy, tín đồ Đấng Christ nên thực hiện một số hình thức bồi thường để thể hiện sự ăn năn, nhưng đồng thời không cần phải cảm thấy tội lỗi về việc không thể hoàn trả đầy đủ. Việc bồi thường phải là kết quả của sự cứu rỗi của chúng ta—nó không phải là một yêu cầu để được cứu rỗi. Nếu bạn đã nhận được sự tha thứ tội lỗi nhờ đức tin nơi Chúa Giê-su Christ, thì tất cả tội lỗi của bạn đều được tha thứ, cho dù bạn có thể đền bù cho người bị thiệt hại hay không.
English
Kinh Thánh nói gì về sự bồi thường?