Câu hỏi
Kinh Thánh nói gì về việc tán tỉnh?
Trả lời
Kinh Thánh không nói với chúng ta cụ thể việc tán tỉnh có sai hay không, nhưng có một số nguyên tắc mà chúng ta có thể áp dụng. Đầu tiên chúng ta cần định nghĩa xem tán tỉnh là gì? Theo Merriam-Webster, tán tỉnh là: “a) thái độ si tình nhưng không có ý định nghiêm túc, hoặc b) để thể hiện sự quan tâm hoặc thích một cách hời hợt hoặc bình thường”. Nó đồng nghĩa với từ xem thường, có nghĩa là một điều gì đó chỉ có chút giá trị. Điều tiếp theo chúng ta nên kiểm tra là những gì mọi người thường cố gắng đạt được khi họ tán tỉnh. Có phải họ đang cố gắng có được sự chú ý từ người khác, dù điều đó theo hướng tiêu cực hoặc tích cực? Họ có đang cố gắng thể hiện sự quan tâm hoặc hấp dẫn về tình dục? Họ có thấy nó như là “trò đùa vô hại”, ngay cả khi họ hoặc người kia có quan hệ với người khác, thậm chí đã kết hôn?
Có mối liên hệ thường xuyên với ai đó mặc dù chủ đích chỉ nhằm giải trí trong tình dục có thể nguy hiểm cho thuộc linh của chúng ta. Mặc dù hầu hết mọi người tin rằng điều đó vô hại khi chẳng có gì xảy ra với thân thể mình, mà nó chỉ diễn ra trong tâm trí mà thôi, nhưng Kinh Thánh cho chúng ta biết một mặt khác. “Song ta phán cho các ngươi biết: Hễ ai ngó đàn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi.” (Ma-thi-ơ 5:28). Gia-cơ nói rằng: “Nhưng mỗi người bị cám dỗ khi mắc tư dục xui giục mình. Đoạn, lòng tư dục cưu mang, sanh ra tội ác; tội ác đã trọn, sanh ra sự chết.” (Gia-cơ 1:14-15). Suy nghĩ của chúng ta quan trọng đối với Đức Chúa Trời, và những suy nghĩ này hoàn toàn có thể dẫn chúng ta đi đến hành động.
Tội lỗi bắt đầu từ những gì trong tâm trí chúng ta và di chuyển xuống tấm lòng. Ma-thi-ơ 12:35 có nói rằng “Người lành do nơi đã chứa điều thiện mà phát ra điều thiện; nhưng kẻ dữ do nơi đã chứa điều ác mà phát ra điều ác.” Có một thực tế rằng bất cứ điều gì xoay quanh chúng ta, bất cứ thứ gì chúng ta yêu thích, và bất kỳ những gì đang lấp đầy trong tâm trí chúng ta thì sẽ khiến chúng ta trở nên như vậy. Đó là lý do tại sao Phi-líp 4:8 có nói rằng: “…Phàm điều chi chân thật, điều chi đáng tôn, điều chi công bình, điều chi thanh sạch, điều chi đáng yêu chuộng, điều chi có tiếng tốt, điều chi có nhân đức đáng khen, thì anh em phải nghĩ đến.”
Mặc dù việc tán tỉnh hầu như luôn được mô tả là "vô hại", nhưng thực tế thì hiếm khi xảy ra. Tán tỉnh có thể mang đến sự thu hút thú vị, nhưng sự thích thú được thể hiện với người đó hầu như chỉ là tình dục và có thể là thái độ thiếu ý thức tôn trọng. Tán tỉnh có thể huỷ hoại danh tiếng của một người, phá huỷ luôn cả những tình cảm bạn bè, những mối quan hệ lãng mạn trong hiện tại và cả tương lai. Tán tỉnh có thể mang lại cảm giác thú vị trong khoảnh khắc này, nhưng nó tạo ra một sự thân mật giả tạo khiến một người cảm thấy trống rỗng khi không có mối quan hệ thực sự đằng sau sự tán tỉnh.
Một điều cần cân nhắc khác đó là người đang được tán tỉnh. Người nam hoặc người nữ đang được tán tỉnh đó có khả năng phải đấu tranh với những suy nghĩ dâm dục trong chính họ. Khi một người khác giới đeo đuổi họ, nháy mắt với họ, chạm vào họ, hoặc khoe cơ thể của những người đó cho họ xem, điều đó sẽ khiến những đấu tranh nội tâm trong họ ngày càng trở nên khó khăn hơn. Kinh Thánh cảnh báo mạnh mẽ với chúng ta rằng đừng xui khiến cho người khác phạm tội (Ma-thi-ơ 18:7). Chúng ta nên làm tất cả những gì để đem người khác vào Vương quốc Đức Chúa Trời và đừng bao giờ làm cớ gây vấp phạm trên bước đường theo Chúa của họ (Rô-ma 14:21)
Kinh Thánh nói với chúng ta rằng chúng ta hãy trở nên gương tốt, bày tỏ cho người khác tình yêu của Đấng Cứu Thế qua hành vi của chúng ta (Ê-phê-sô 5:1-2). Tình yêu thương của Đấng Cứu Thế là chân thật và sâu đậm. Tình yêu ấy thuần khiết và luôn dự định làm những điều ích lợi cho người khác. Hơn cả tán tỉnh, chúng ta phải yêu người khác bằng tình yêu thiên thượng. I Cô-rinh-tô 10:31 nhắc nhở chúng ta rằng: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.”
English
Kinh Thánh nói gì về việc tán tỉnh?