Câu hỏi
Làm thế nào sự cứu rỗi có thể không phải là việc làm khi đức tin được yêu cầu?
Trả lời
Sự cứu rỗi của chúng ta chỉ phụ thuộc vào Chúa Giê-xu Christ. Ngài là người thay thế chúng ta nhận lấy hình phạt của tội lỗi (II Cô-rinh-tô 5:21). Ngài là Đấng Cứu Rỗi chúng ta khỏi tội lỗi (Giăng 1:29). Ngài là tác giả và là người kết thúc đức tin của chúng ta (Hê-bơ-rơ 12:2). Việc làm cần thiết để mang đến sự cứu rỗi hoàn toàn được thực hiện bởi chính Chúa Giê-xu, người đã sống một cuộc đời hoàn hảo (Hê-bo-rô 4:12; 7:26-27; 1 Phi-e-rơ 2:22; 1 Giăng 3:5), nhận lấy sự phán xét của Đức Chúa Trời cho tội lỗi, và sống lại từ cõi chết (Công vụ 2:24, 32; 3:15, 26; 1 Cô-rinh-tô 15:4-8).
Kinh Thánh nói hoàn toàn rõ ràng rằng việc làm của chúng ta không giúp ích cho sự cứu rỗi. Chúng ta được cứu "không phải cứu vì việc công bình chúng ta đã làm" (Tít 3:5). "Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu" (Ê-phê-sô 2:9). "Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một cũng không" (Rô-ma 3:10). Điều này có nghĩa là dâng tế lễ, tuân giữ các điều răn, đi nhà thờ, chịu phép báp-têm, và những việc tốt khác không có khả năng cứu bất cứ ai. Cho dù chúng ta "tốt" như thế nào thì chúng ta cũng không bao giờ có thể so với tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời (Ê-sai 64:6; Ha-ba-cúc 1:13; Ma-thi-ơ 5:20; Rô-ma 3:23).
Kinh Thánh nói rõ ràng rằng sự cứu rỗi là có điều kiện. Đức Chúa Trời không cứu tất cả mọi người. Một điều kiện để được cứu rỗi là đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ. Gần 200 lần trong Tân Ước, đức tin (hay niềm tin) được tuyên bố là điều kiện duy nhất cho sự cứu rỗi (Giăng 1:12; 3:16; 5:24; Công vụ 16:31; Ê-phê-sô 2:8-9).
Một ngày nọ, một số người hỏi Chúa Giê-xu rằng họ có thể làm gì để làm vui lòng Đức Chúa Trời: "Chúng tôi phải làm gì để được làm công việc của Đức Chúa Trời?" Đức Chúa Jêsus đáp: "Công việc của Đức Chúa Trời là các ngươi tin Đấng mà Ngài đã sai đến"(Giăng 6:28-29). Vậy thì, câu hỏi là về các yêu cầu của Đức Chúa Trời (số nhiều), và câu trả lời của Chúa Giê-xu là yêu cầu của Đức Chúa Trời (số ít) là bạn tin vào Ngài.
Ân điển là Đức Chúa Trời ban cho chúng ta điều gì đó mà chúng ta không thể kiếm được hay xứng đáng. Theo Rô-ma 11:6, bất cứ "việc làm" nào đều phá hủy ân điển — ý ở đây là người lao động kiếm được tiền, trong khi người nhận ân điển chỉ nhận nó mà không cần kiếm. Vì sự cứu rỗi là do ân điển, nó không thể kiếm được. Do đó, đức tin không phải là việc làm. Đức tin không thể thực sự được coi là "việc làm", nếu không nó sẽ phá hủy ân điển. (Xem thêm Rô-ma 4:5 — Sự cứu rỗi của Áp-ra-ham phụ thuộc vào đức tin nơi Đức Chúa Trời, trái ngược với bất cứ việc làm nào ông đã thực hiện).
Giả sử một người nào đó ẩn danh gửi cho bạn một tờ séc trị giá 1.000.000 đô la. Số tiền là của bạn nếu bạn muốn, nhưng bạn vẫn phải xác nhận tờ séc. Không có cách nào có thể ký tên của bạn mà được xem là kiếm được hàng triệu đô la — sự xác nhận không phải là một việc làm. Bạn không bao giờ có thể tự hào về việc trở thành một triệu phú thông qua nỗ lực tuyệt đối hoặc hiểu biết kinh doanh của riêng bạn. Không, triệu đô la đơn giản chỉ là một món quà, và ký tên của bạn là cách duy nhất để nhận nó. Tương tự như vậy, thực hành đức tin là cách duy nhất để nhận được món quà rộng lượng của Đức Chúa Trời, và đức tin không thể được coi là một việc làm xứng đáng với món quà.
Đức tin thật sự không thể được xem là một việc làm vì đức tin thật liên quan đến việc chấm dứt các công việc của chúng ta trong xác thịt. Đức tin thật có đối tượng của nó là Chúa Giê-xu và việc làm của Ngài thay mặt chúng ta (Ma-thi-ơ 11:28-29; Hê-bơ-rơ 4:10).
Để tiến thêm một bước nữa, đức tin thật sự không thể được xem là việc làm bởi vì ngay cả đức tin cũng là món quà từ Đức Chúa Trời, không phải là điều gì đó mà chúng ta tự sản xuất. "Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều nầy không đến từ anh em mà là tặng phẩm của Đức Chúa Trời" (Ê-phê-sô 2:8). "Nếu Cha, là Đấng đã sai Ta, không kéo đến thì không ai có thể đến với Ta" (Giăng 6:44). Ngợi khen Chúa vì quyền năng của Ngài để cứu và vì ân điển của Ngài để làm cho sự cứu rỗi trở thành hiện thực!
English
Làm thế nào sự cứu rỗi có thể không phải là việc làm khi đức tin được yêu cầu?