Câu hỏi
Có phải sự xưng tội công khai cần thiết cho sự cứu rỗi (Rô-ma 10:9-10)?
Trả lời
Rô-ma 10: 9-10 được sử dụng bởi nhiều Cơ Đốc nhân có ý tốt trong một nỗ lực để đưa một ai đó đặt niềm tin vào trong Đấng Christ. "Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi."
Đoạn này không nên được hiểu theo ý chúng ta được cứu bằng phương cách của việc nghe tuyên xưng đức tin. Chúng ta biết rằng sự cứu rỗi là nhờ ân điển bởi đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9), không phải bởi những lời chúng ta nói. Vì vậy, như với cả Kinh Thánh, bối cảnh rất quan trọng nếu chúng ta hiểu đúng về Rô-ma 10.
Vào thời điểm viết sách Rô-ma, để một người tiếp nhận Đấng Christ và xưng nhận Ngài là Chúa thì thường dẫn đến sự bách hại và cuối cùng là cái chết. Vào thời điểm đó, để bước theo Đấng Christ và xưng nhận Ngài là Chúa, cần biết rằng sự bách hại chắc chắn sẽ đến, là một dấu hiệu của sự cứu rỗi thật sự và là công việc của Chúa Thánh Linh. Việc công khai tuyên xưng đức tin rất hiếm khi cuộc sống của một người bị đe dọa, và không có nhiều hơn trong hội thánh đầu tiên. Cụm từ "anh em sẽ được cứu" không có chủ định bày tỏ một điều kiện để được cứu rỗi bởi lời xưng nhận công khai của một tín điều, nhưng đúng hơn một thực tế rõ ràng rằng không ai đối diện với cái chết sẽ xưng nhận Đấng Christ là Chúa, trừ khi họ được cứu.
Trong Rô-ma 10:10, chúng ta đọc, "vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi". Người Hy lạp ban đầu mang ý tưởng "xác nhận" bằng miệng là những gì đã diễn ra trong lòng và biết ơn vì điều đó.
Rô-ma 10:13 nói, "Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu." Tuy nhiên, câu 14 chỉ ra rằng kêu cầu Chúa là đặc quyền của những người đã được cứu chuộc: "Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được?" Hơn nữa, câu 12 nói, "Trong người Giu-đa và người Gờ-réc không có sự phân biệt gì hết, vì họ có chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài". Rõ ràng, cụm từ "giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài" không thể nói về sự cứu rỗi, như những người được "gọi" đã "tin", theo câu 14.
Để kết luận, Rôma 10:9-10 không thiết lập sự xưng tội công khai như một điều kiện tiên quyết cho sự cứu rỗi. Thay vào đó, nó khẳng định rằng, khi một người nào đó tin cậy Đấng Christ và sau đó đã xưng nhận Ngài là Chúa, biết rằng cuộc bách hại chắc chắn sẽ đến, thì người đó đã đưa ra bằng chứng về sự cứu rỗi chân chính. Những người được cứu sẽ xưng nhận Đấng Christ là Chúa vì Ngài đã thấm nhuần đức tin trong lòng họ. Cũng như với phép báp têm và mọi công việc lành, sự xưng tội công khai không phải là phương tiện cứu rỗi; mà đó là bằng chứng về sự cứu rỗi.
English
Có phải sự xưng tội công khai cần thiết cho sự cứu rỗi (Rô-ma 10:9-10)?